Những câu chuyện cảm động - Trịnh Văn Biều

doc 229 trang ngocly 1940
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Những câu chuyện cảm động - Trịnh Văn Biều", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên

Tài liệu đính kèm:

  • docnhung_cau_chuyen_cam_dong_trinh_van_bieu.doc

Nội dung text: Những câu chuyện cảm động - Trịnh Văn Biều

  1. Quà tặng vô giá của cuộc sống PGS.TS. Trịnh Văn Biều sưu tầm và biên soạn NHỮNG CÂU CHUYỆN CẢM ĐỘNG TP. HCM 28.6.2010
  2. 2 MỤC LỤC Tiếng nói của cuộc sống 8 Bí mật của cuộc sống 8 Để có một cuộc sống hạnh phúc 9 Hãy sống cho trọn vẹn một ngày 9 Sống trọn vẹn từng ngày 9 Có những điều không thể quên trong cuộc sống 10 Một chút trong cuộc đời 12 Cách nhìn cuộc sống 12 Đời người trong một câu! 13 Bài học cho cuộc sống 14 Tất cả là cuộc sống 14 Cuộc sống là một điều tuyệt vời 15 Cách sống 15 Hãy yêu cuộc sống 16 Thứ quý nhất của cuộc đời 16 Cuộc sống hoàn hảo 17 Những điều ta cần quan tâm trong cuộc sống 17 Nếu tôi có thể sống thêm một lần nữa 19 Tiếng vọng 20 Bốn người vợ của nhà vua 20 Bức tranh tuyệt vời * 21 Định nghĩa từ “ Family” 21 Đạo Hiếu trong ca dao Việt Nam 22 Tình mẫu tử 25 Mẹ và con 25 Sức mạnh của người mẹ 27 Lời nhắn của một người mẹ * 27 Sự tích lễ Vu Lan và lễ cúng cô hồn 28 Vu lan cho Cha Mẹ 29 Ý Vọng Vu Lan 30 Tô mì của người lạ 31 Hoá đơn 32 9 ân đức của Cha Mẹ 33 Chuyện cây táo 34 Cha tôi 34 Mẹ tôi 35 Cổ tích người cha 35 9 quan điểm của một người cha vĩ đại 36 6 hình ảnh người cha 37 Thư gởi con trai 38 Thư cho con gái 39 Những lời khuyên của người cha 40 Ba chúc con đủ 41 Cảm ơn ba 42 Bức thư của một người cha 42 Những điều ba ước cho con 43 Làm cha nên nhớ 44 Lá thư của người cha 45
  3. 3 2 đô la và 1 giờ 46 Lời con * 47 Những dấu chân 47 Tình mẹ bao la 47 Hai anh em 49 Tình yêu 49 Tình yêu có nghĩa là gì? 52 Lí do cho một tình yêu 54 Tình yêu và đôi cánh 55 Tình yêu và lý trí 55 Tình yêu, giàu sang và sự thành công 56 Khi ta yêu 57 Tỷ lệ của tình yêu 57 Sự yêu thương và nghĩa vụ * 58 Sự yêu thương không mệt mỏi 59 Thử yêu lần nữa 59 Mối tình già 61 Sức mạnh tình yêu 61 Nếu không có tình yêu 62 Tình yêu thật sự là gì? 63 Lòng nhân ái 63 Vợ chồng đánh nhau 64 Giết chó khuyên chồng 65 Câu chuyện cho những ai đã là vợ chồng 65 Tình bạn là mãi mãi 66 Bài học về tình bạn 67 Người bạn thật sự 68 Ai là người bạn nghĩ đến đầu tiên? 68 Bài học cho thầy cô 69 Hạnh phúc là gì? 70 Hạnh phúc ở đâu? 71 14 cách để cảm nhận hạnh phúc * 71 26 điều dẫn đến hạnh phúc * 73 Đi tìm hạnh phúc 73 Thần Hạnh Phúc 75 Tham vọng và hạnh phúc * 75 Bí mật của hạnh phúc 76 Hạnh phúc vô biên 76 Nụ cười * 77 Tiếng cười 77 Giá trị của nụ cười 78 Khóc! 79 Giải mã nụ cười 79 Sức mạnh của nụ cười 80 Khi người ta gửi một nụ cười 81 Nụ cười 81 Cánh đồng của những niềm vui 81 Truyền thuyết hoa hồng 82 Hoa Lưu ly 84 Hoa Phong Lan 85
  4. 4 Sự tích hoa Quỳnh và hoa Mẫu Đơn 86 Hoa lay ơn 87 Hoa tử đinh hương Ba tư 89 Hoa hướng dương 90 Đoá hoa đẹp nhất! 92 Tặng hoa 92 Truyền thuyết về trái Đào 92 Cổ tích về loài bướm 93 Phần nào là quan trọng nhất trên cơ thể ? 94 Bức chân dung 94 Tha thứ mãi mãi 95 Hãy đọc những dòng này và hãy nghĩ về nó * 97 Phím hỏng * 97 Hãy thắp lên một que diêm 97 Hãy theo đuổi tới cùng những khát vọng của đời mình * 99 Nhân quả 99 Trái tim – bộ óc và cái lưỡi 100 Hãy biết an ủi và chia sẻ 100 Món quà vô giá 100 Chúng tôi là những thằng ngu 102 Chiếc lá cuối cùng 103 Điều đó rồi cũng qua đi * 107 Hất nó xuống và bước lên trên * 108 Hãy làm ngay! * 108 Trẻ em học được gì từ cuộc sống * 109 Cái kén bướm * 109 Con bò và con lợn * 109 Bài ngữ pháp cho bạn trẻ 110 Thật buồn cười * 110 Bạn có nghèo không ? 110 Chiếc bình nứt 111 7 kì quan 111 Hãy luôn mơ ước và hy vọng 112 Những nguyên tắc ứng xử và mã số thành công ở mỗi người 117 Thế giới tâm lý bí ẩn của con người 120 Hai chiếc gương * 123 Những hòn sỏi 125 Cầu mong 126 Tâm sự con ốc * 126 Câu chuyện cát đá 127 Sơ sót hoàn hảo 128 Hãy cám ơn 128 Lắng nghe tiếng thì thầm * 129 Bó hoa và tấm thiếp 129 Về hưu 130 Cảm ơn 133 Những câu nói ý nghĩa 134 Ba điều 134 Người cưỡi ngựa 135 Những cậu bé ăn kem 135
  5. 5 1001 cách để nói mình mến bạn 137 Đôi dép 137 Bánh nào ngon 138 Điều ưu tiên hàng đầu 140 Bốn ngón tay 141 Gai hoa hồng 141 Tha thứ cũng là một nghệ thuật 142 Bài học về cách chấp nhận 143 Tôi đã bắt đầu biết nói dối 143 Hãy can đảm bước đi 144 Stephen Glenn 145 Rũ bỏ 145 Quan sát và lắng nghe 146 Hoa hồng tặng Rose 146 Một bức tranh đẹp * 147 Một hoàn cảnh hai cuộc đời 147 Ngư phủ hả dạ 148 Đừng 148 Cầu mong 149 Thành công và thất bại 150 Hạc giấy 150 Đừng thay đổi thế giới 151 Miệng tiếng thị phi * 151 Được phép vấp ngã 152 Niềm vui và nỗi đau 153 Hãy nhìn đời như một ly cocktail 154 Nên và không nên 155 Lòng tin 156 Món quà cuối cùng 157 Cái nhìn nghệ thuật 158 Tất cả sức mạnh 159 Ngẩng cao đầu 159 Đường Tăng 160 Hạc giấy 161 Câu chuyện bát mì 163 Cho và nhận 167 Dễ và Khó 167 Bài học về sự đánh giá * 168 Thư của Thượng Đế gửi cho phụ nữ 169 Sự khác biệt 170 Người duy nhất 170 Túi sỏi 171 Những cảm giác bình thường tuyệt vời 172 Tôi là người rất xấu! 173 Điều tôi muốn biết 174 Nỗi lo ơi, đi chơi chỗ khác! 175 Phép lạ 176 Có một chiếc vòng * 177 Đại bàng và Gà 177 Lầm lẫn về sự thành đạt * 178
  6. 6 Thời gian 179 Bài thuyết giảng 179 Cái máy bơm 180 Tìm lá cây 180 Kiểm tra sự tự tin 181 Sỏi hay Kim cương? 181 Cơ hội 182 Thiên thần đẹp nhất 183 Viết cho Ngày Lễ tạ ơn 183 Muối 184 Mài lại “ vũ khí” 185 Nghề nghiệp 185 Người mù 186 Điều đáng sợ nhất 186 Đánh nhau bằng gậy 187 Gì là xa nhất? 187 Món quà từ trái tim 188 Chúng ta thật giàu có 188 Món quà cho người nhút nhát 189 Câu thần chú 190 Giáng sinh có từ bao giờ? 190 Đôi tay đẹp nhất 191 Bức tranh 192 Cuộc nổi loạn của bọn số 0 192 Số 1 193 Thỏ con và Rùa con 194 20 điều về bạn - 194 Bạn đã bao giờ 195 Đừng 196 Đến 1 ngày 196 Đôi khi 197 Nhỏ nhất, lớn nhất 197 Đôi cánh thiên thần 198 Ý Thượng đế * 198 Sắc màu của tình bạn 199 Sự động viên 200 Lung linh trong từng câu chúc 200 Hình phạt thích đáng! 201 Vì sao mình mến bạn 202 Hãy là chính mình! 202 Những quyển sách dạy nấu ăn 203 Những điều nghịch lý * 204 Những cái chạm tay 205 Cùng nhau vượt qua bão tố 205 Bước ngoặt 206 Ngôi nhà của người thợ mộc 207 Đen hay trắng 207 Tại sao Phụ nữ khóc? 208 Tự nhủ 208 Lòng tốt 209
  7. 7 Phụ nữ thực sự muốn gì 209 Hãy học cách tha thứ 210 Mê cung 210 Vận rủi, vận may 211 Nhân cách: Món quà vô giá 211 Hai chiếc hộp 213 Đừng 213 Không cần tìm đâu xa 213 Chuyện thứ 1000 ! 214 Lòng biết ơn và niềm mơ ước 215 Đôi bàn tay 215 Giá trị của 20 đồng 216 Bức thông điệp yêu thương thầm lặng 216 Sức mạnh của lời nói 217 Nhân vô thập toàn 217 Con quái vật trong hang sâu 218 Ngày hạnh phúc nhất đời 218 Một ngàn hòn bi 219 Vàng thật 220 Sức mạnh của đàn ông * 221 Một ngôi sao định mệnh 221 Cám ơn những điều nhỏ nhặt 223 Lịch để bàn 223 Người thắng và kẻ thua 223 Bí mật của Thiên đàng và Địa ngục 224 Căn nhà 1.000 gương 225 Đuổi thỏ 225 Người học trò và con chó đá 227 Câu chuyện về 4 ngọn nến! 227 Kịch Câm 228 Ngày xui xẻo 229 Con rối muốn làm người 230 Vẻ đẹp 235 Cuộc thi sắc đẹp 235 Hoàng hậu đẹp nhất 236
  8. 8 NHỮNG CÂU CHUYỆN CẢM ĐỘNG Các bạn thân mến! Tôi đã được đọc những câu chuyện rất cảm động về những tình cảm cao quý của con người và có những câu chuyện khi đọc xong tôi đã khóc vì xúc động Và có những điều mà tôi không thể diễn đạt được thành lời nên tôi muốn post lên đây để các bạn cùng đọc và cùng suy ngẫm Tiếng nói của cuộc sống Xin chào! Tôi là cuộc sống đây. Hôm nay tôi sẽ cố giải quyết mọi vấn đề bạn đang gặp phải để bạn đừng than trách tôi nữa Nếu bạn bị tắc đường và kẹt xe, đừng thất vọng. Còn rất nhiều người trên thế giới này, mà đối với họ, lái xe là một niềm mơ ước không thể thực hiện. Nếu bạn cảm thấy học hành thật chán ngán. Hãy nghĩ đến người đã hàng năm trời rồi không được đi học. Nếu bạn thất vọng vì một chuyện tình cảm đang đến hồi tan vỡ. Hãy nghĩ đến người chưa bao giờ biết yêu thương và được yêu thương là như thế nào. Nếu bạn buồn vì một cuối tuần nữa lại sắp trôi qua. Hãy nghĩ đến những người phụ nữ ở môi trường làm việc khắc nghiệt, phải làm việc 12 tiếng một ngày, 7 ngày một tuần để nuôi con. Nếu bạn cảm thấy mất mát và tự hỏi mình cuộc sống là gì và có mục đích gì. Hãy nghĩ đến những người bệnh tật, biết trước mình không còn sống được bao lâu nữa, và không còn cơ hội để tự hỏi mình nữa. Nếu bạn cảm thấy khủng khiếp khi là nạn nhân của những trò đùa, những sự nhỏ mọn của người khác. Hãy nhớ: Thế vẫn chưa là gì đâu, vì tồi tệ hơn nữa là khi bạn có thể là chính những người đó! Bí mật của cuộc sống Một cậu bé tám tuổi lại gần một người đàn ông đứng tuổi và ngước mắt hỏi: -Cháu biết chú là người rất thông thái. Cháu muốn biết bí mật của cuộc sống là gì? Chú nói cho cháu biết đi? Người đàn ông cúi xuống bên đứa trẻ và đáp: -Chú đã nghĩ rất lâu trong suốt cuộc đời mình. Và bí mật của cuộc sống tổng kết trong 4 từ: “ Từ thứ nhất là “ suy nghĩ”. Hãy suy nghĩ về những giá trị mà cháu muốn cuộc sống của cháu có. Từ thứ hai là “ tin tưởng”. Hãy tin tưởng vào bản thân mình dựa trên những việc cháu làm vì giá trị cháu muốn có. Từ thứ ba là “ mơ ước”. Hãy mơ ước về những điều có thể đến, dựa vào niềm tin vào bản thân và những giá trị mình muốn có. Từ cuối cùng là “ can đảm”. Hãy can đảm để biến ước mơ thành hiện thực, dựa trên những niềm tin vào bản thân và những giá trị của chính mình”. Và đó là những điều mà Walt Disney lừng danh nói với cậu bé: suy nghĩ, tin tưởng, mơ ước và can đảm. Để có một cuộc sống hạnh phúc Đây là những lời khuyên của các tu sĩ Tây Tạng để có một cuộc sống hạnh phúc, nhưng không phải lời khuyên nào cũng thích hợp với bạn. Dù vậy bạn cũng nên đọc và suy ngẫm.
  9. 9 1. Hãy luôn ghi nhớ rằng tình yêu và thành công luôn bao gồm cả rủi ro. 2. Khi bạn trắng tay, cái bạn còn lại là những bài học. 3. Hãy luôn tuân thủ nguyên tắc 3T: Tôn trọng chính bản thân mình, tôn trọng người khác, và chịu trách nhiệm về tất cả những gì bạn đã làm. 4. Không đạt được những điều mình muốn có khi cũng là một điều may. 5. Hãy nghiên cứu những quy tắc để biết cách phá vỡ chúng một cách hợp lệ. 6. Đừng để bất đồng nhỏ làm tổn thương mối quan hệ lớn. 7. Khi bạn nhận ra bạn đã phạm phải sai lầm, hãy sửa chữa ngay. 8. Hàng ngày, hãy dành một ít thời gian ngồi một mình. 9. Hãy dang rộng vòng tay để đón nhận những giá trị mới, nhưng đừng làm mất đi giá trị của bạn. 10. Im lặng đôi khi là cách trả lời hay nhất. 11. Hãy sống một cuộc đời tử tế đáng kính. Để mai này, khi bạn già nua ngồi nhìn lại, bạn sẽ có cơ hội được tận hưởng cuộc đời thêm một lần nữa. 12. Bầu không khí chan hòa tình yêu thương trong gia đình bạn là nền tảng tốt nhất cho cuộc đời bạn. 13. Khi tranh cãi với những người bạn yêu thương, chỉ đề cập đến chuyện đang xảy ra. Đừng bao giờ bới lại chuyện cũ. 14. Hãy chia sẻ kiến thức của bạn. Đó là cách để bạn sống mãi trong lòng những người khác. 15. Mối quan hệ tốt nhất mà bạn có được là mối quan hệ mà trong đó, tình yêu thương dành cho nhau nhiều hơn gấp mấy lần sự cần thiết có nhau. Hãy sống cho trọn vẹn một ngày Trong một tuần có hai ngày mà chúng ta không cần phải bận tâm về chúng, có hai ngày chúng ta không nên vướng bận, lo âu hay sợ hãi. Ngày đầu tiên chính là ngày hôm qua, với tất cả lỗi lầm, với tất cả những sai sót, với những nỗi buồn và cả những niềm đau. Ngày hôm qua đã qua rồi, và mãi mãi tuột khỏi tầm tay của chúng ta. Chẳng có bất kì điều gì có thể thay đổi được ngày hôm qua. Chúng ta chẳng thể lấy lại những thứ đã cho đi, cũng chẳng thể xoá đi dù chỉ là một lời chúng ta đã nói - bởi ngày hôm qua đã qua rồi. Ngày còn lại chính là ngày mai, với những thử thách mà chúng ta chẳng thể biết được. Những phiền muộn hay niềm vui của ngày mai cũng ở ngoài tầm tay chúng ta. Mặt trời ngày mai sẽ mọc. Dù toả sáng rực rỡ hay bị che khuất sau những đám mây thì Mặt trời ngày mai vẫn mọc. Và cho đến tận lúc đó chúng ta chẳng thể nào đánh cuộc chuyện gì sẽ xảy ra, bởi ngày mao vẫn chưa đến. Chúng ta chỉ còn lại một ngày – đó là ngày hôm nay. Bất cứ một người bình thường nào cũng có thể vượt qua mọi thử thách chỉ trong một ngày hôm nay. Nhưng anh ta lại thường ngã gục khi phải cộng thêm vào gánh nặng của ngày hôm qua và những gánh nặng của ngày mai. Con người thường đau khổ không phải vì hiện tại và chính vì những nuối tiếc trong quá khứ và nỗi lo âu cho tương lai. Vì thế, chúng ta hãy sống cho trọn vẹn một ngày. Sống trọn vẹn từng ngày Trong một buổi diễn thuyết vào đầu năm học, Brian Dison-tổng giám đốc của tập đoàn CocaCola- đã nói chuyện với sinh viên về mối tương quan giữa nghề nghiệp với những trách nhiệm khác của con người. “ Bạn hãy tưởng tượng cuộc đời như một trò chơi tung hứng. Trong tay bạn có năm quả bóng mang tên là: công việc, gia đình, sức khoẻ, bạn bè và tinh thần. Bạn đang tung chúng lên không trung. Bạn sẽ hiểu ngay rằng công việc là quả bóng cao su. Vì khi bạn làm rơi nó xuống đất, nó sẽ nảy lên lại. Nhưng bốn quả còn lại- gia đình, sức khoẻ, bạn bè và tinh thần- đều là những quả bóng bằng thủy tinh. Nếu bạn lỡ tay đánh rơi một quả, nó sẽ bị trầy xước, có tì vết, bị nứt, bị hư hỏng hoặc thậm chí bị vỡ nát mà không thể sửa chữa được. Chúng không bao giờ trở lại như cũ. Bạn phải hiểu điều đó và cố gắng giữ cho được sự quân bình trong cuộc sống của bạn. Bạn làm thế nào đây? Bạn đừng hạ thấp giá trị của mình bằng cách so sánh mình với những người khác. Đó là vì mỗi chúng ta là những con người hoàn toàn khác nhau, chúng ta là những cá nhân đặc biệt. Bạn chớ đạt mục tiêu của bạn vào những gì mà người khác cho là quan trọng. Chỉ có bạn mới biết rõ điều gì là tồt nhất cho chính mình. Bạn chớ nên thờ ơ với những gì gần gũi với trái tim của bạn. Bạn hãy nắm chắc lấy như thể chúng là
  10. 10 những phần trong cuộc sống của bạn. Bởi vì nếu không có chúng, cuộc sống của bạn sẽ mất đi ý nghĩa. Bạn chớ để cuộc sống trôi qua kẽ tay vì bạn cứ đắm mình trong quá khứ hoặc ảo tưởng về tương lai. Chỉ bằng cách sông cuộc đời mình trong từng khoảnh khắc của nó, bạn sẽ sống trọn vẹn từng ngày của đời mình. Bạn chớ bỏ cuộc khi bạn vẫn còn điều gì đó cho đi. Không có gì là hoàn toàn bế tắc mà nó chỉ thật sự trở nên bế tắc khi bạn thôi không cố gắng nữa. Bạn chớ ngại nhận rằng mình vẫn chưa hoàn thiện. Đó chính là sợi chỉ mỏng manh ràng buộc mỗi người chúng ta lại với nhau. Bạn chớ ngại mạo hiểm. Nhờ mạo hiểm với những vận hội của đời mình mà bạn biết cách sống dũng cảm. Bạn chớ khóa kín lòng mình với tình yêu bằng cách nói bạn không có thời gian yêu ai. Cách nhanh nhất để nhận được tình yêu là hãy cho đi. Cách chóng nhất để đánh mất tình yêu là niú giữ thật chặt, còn cách tốt nhất để giữ tình yêu là bạn hãy chắp cho nó đôi cánh. Bạn chớ băng qua cuộc đời nhanh cho đến nỗi không những bạn quên mất nơi mình sống mà còn có khi quên cả bạn định đi về đâu. Bạn chớ quên nhu cầu tình cảm lớn nhất của con người là cảm thấy mình được đánh giá đúng. Bạn chớ ngại học. Kiến thức không có trọng lượng. Nó là kho báu mà bạn có thể luôn mang theo bên mình một cách dễ dàng. Bạn chớ phí phạm thời gian hoặc lời nói một cách vô trách nhiệm. Cả hai điều đó một khi mất đi sẽ không khi nào bắt lại được. Cuộc đời không phài là một đường chạy mà nó là một lộ trình mà hãy thưởng thức từng chặng đường mình đi qua. Quá khứ đã là lịch sử. Tương lai là một màu nhiệm. Còn hiện tại là một món quà của cuộc sống, chính vì thế chúng ta gọi đó là tặng phẩm (*). * Chú thích: Present -cách chơi chữ trong tiếng Anh- có nghĩa là hiện tại, đồng âm với tặng phẩm. Có những điều không thể quên trong cuộc sống 1. Cho mọi người nhiều hơn là họ mong chờ và hãy làm điều đó thật nhiệt tình. 2. Ghi nhớ những bài thơ bạn yêu thích. 3. Đừng vội tin những gì bạn nghe. 4. Khi bạn nói yêu ai đó, hãy hiểu hết nghĩa của những từ ngữ ấy. 5. Khi bạn nói xin lỗi, hãy nhìn vào mắt người bạn đang xin lỗi. 6. Hãy đính hôn ít nhất là 6 tháng trước khi bạn kết hôn. 7. Tin vào tình yêu từ cái nhìn đầu tiên. 8. Đừng bao giờ cười vào những ước mơ của người khác. 9. Hãy yêu một cách sâu sắc và đam mê. Có thể bạn sẽ bị tổn thương, nhưng đó là cách duy nhất bạn học sống một cách hoàn hảo. 10. Khi không đồng ý điều gì, hãy đấu tranh một cách công bằng. 11. Đừng phán xét ai qua nhân thân hay hoàn cảnh xuất thân của họ. 12. Hãy bắt chính mình nói chậm nhưng suy nghĩ nhanh. 13. Khi ai đó hỏi bạn những câu hỏi mà bạn không muốn trả lời, hãy mỉm cười và hỏi lại “ Tại sao bạn lại muốn biết điều đó?” 14. Một tình yêu lớn và những khám phá vĩ đại cũng bao gồm những rủi ro to lớn. 15. Hãy liên lạc với mẹ bạn thường xuyên nếu bạn sống xa nhà. 16. Theo đuổi 3 điều: tôn trọng bản thân, tôn trọng người khác và có trách nhiệm với những việc mình làm. 17. Đừng để 1 cuộc đấu khẩu nhỏ làm tổn thương 1 tình bạn lớn. 18. Khi bạn nhận ra bạn vừa gây ra lỗi lầm, hãy nhanh chóng sửa sai. 19. Mỉm cười khi nhấc điện thoại lên, người gọi sẽ nghe được điều đó trong giọng nói của bạn. 20. Tranh thủ thời gian ở một mình. 21. Hãy mở rộng đôi cánh tay bạn để thay đổi, nhưng đừng để mất đi giá trị của chính mình. 22. Hãy nhớ sự im lặng thỉnh thoảng là câu trả lời tốt nhất. 23. Đọc nhiều sách. Tivi không thay thế được điều này. 24. Sống 1 cuộc sống tốt và đức hạnh, để sau này về già nghĩ lại, bạn sẽ muốn sống 1 cuộc đời như thế
  11. 11 lần thứ hai. 25. Mức độ tình yêu trong gia đình bạn luôn là nền tảng cuộc sống của bạn. Tất cả những gì bạn làm là tạo một mái nhà thanh bình và hoà thuận. 26. Khi bạn bất đồng với người yêu, hãy chỉ đề cập đến vấn đề hiện tại, đừng đụng chạm đến quá khứ. 27. Đừng chỉ nghe những gì người ta nói, hãy nghe tại sao họ nói như vậy. 28. Chia sẻ kiến thức của bạn. Đó là cách để khám phá ra sự bất tử. 29. Hãy đối xử tử tế với thiên nhiên. 30. Đừng bao giờ làm gián đoạn khi bạn đang được khen ngợi. 31. Ý thức được công việc của mình. 32. Đừng tin ai đó khi người ấy không nhắm mắt trong lúc bạn hôn người ấy! 33. Mỗi năm 1 lần, hãy đi đến nơi nào mà bạn chưa từng đến. 34. Nếu bạn làm ra nhiều tiền, hãy giúp đỡ mọi người. Đó là tài sản giá trị nhất. 35. Hãy nhớ, 1 mối quan hệ tốt nhất là khi tình cảm của bạn dành cho người đó vượt lên trên những gì bạn cần ở họ. 36. Hãy chiêm nghiệm thành công của bạn dựa trên những gì bạn phải từ bỏ để có được nó. 37. Sống với sự hiểu biết và kiến thức. 38. Đôi lúc cũng phải yêu và nấu ăn một cách liều lĩnh Chúng ta tồn tại, chúng ta chết đi. Và tôi muốn nói với bạn rằng bạn thật sự là một người bạn của tôi. Nếu ngày mai tôi chết đi, bạn sẽ luôn trong trái tim tôi!!! Và tôi sẽ mãi trong tim bạn chứ? Bạn có thể là người bạn tốt nhất của tôi trong một năm, một người bạn tốt vào năm sau, và những năm sau nữa nhưng tôi không muốn nói về điều đó Điều tôi muốn nói với bạn ngay lúc này là thậm chí nếu tôi không bao giờ nói chuyện với bạn một lần nào nữa trong suốt cuộc đời của mình, thì bạn vẫn là một người bạn đặc biệt đối với tôi; và bạn đã tạo nên một sự khác biệt trong cuộc đời tôi; tôi luôn dõi theo bạn, tôn trọng bạn và thật sự yêu mến bạn. Yêu thương, Thảo Quý Tặng riêng chị IceCreamChic: Nếu một ngày bạn muốn khóc Hãy gọi cho tôi nhé Tôi không dám chắc là tôi có thể làm bạn vui nhưng tôi có thể khóc cùng bạn Nếu một ngày bạn muốn bỏ đi thật xa Hãy gọi cho tôi nhé Tôi không dám chắc là tôi có thể giữ bạn ở lại nhưng tôi sẽ đi cùng bạn Nếu một ngày bạn không muốn nghe ai Hãy gọi cho tôi nhé Tôi không dám chắc là tôi có thể làm bạn vui nhưng tôi sẽ im lặng (nghe bạn) Nếu một ngày bạn gọi cho tôi nhưng không thấy tôi trả lời Hãy đến ngay bên tôi nhé, vì có thể lúc đó tôi rất cần bạn. Em ChipHN! Một chút trong cuộc đời Một chút những viên đá nhỏ có thể tạo thành một ngọn núi lớn. Một chút những bước chân có thể đạt đến ngàn dặm. Một chút hành động của tình yêu thương và lòng khoan dung cho thế giới những nụ cười tươi tắn nhất. Một chút lời an ủi có thể làm dịu bớt những đau đớn to tát. Một chút ôm siết ân cần có thể làm khô đi những giọt nước mắt. Một chút ánh sáng từ những ngọn nến có thể làm cho đêm không còn tối nữa. Một chút ký ức, kỷ niệm có thể hữu ích cho nhiều nǎm sau.
  12. 12 Một chút những giấc mơ có thể dẫn đường cho những công việc vĩ đại. Một chút khát vọng chiến thắng có thể mang đến thành công. Đó là những cái “ một chút” nhỏ bé có thể mang đến niềm vui hạnh phúc lớn nhất cho cuộc sống của chúng ta. Và bây giờ chúng mình sẽ cùng gặp những ai đã trao tặng cho chúng mình những cái một chút trong cuộc đời để nói với họ rằng: “ Cảm ơn bạn vì tất cả những một chút mà bạn đã giúp đỡ cho tôi”. Cách nhìn cuộc sống John là một ông lão ít nói và thông thái. Ông thường ngồi trên chiếc ghế bành cũ kỹ trước hiên nhà, nhìn mọi người qua lại. Đôi khi ông vẫy tay chào họ. Một hôm, cô cháu gái nhỏ của ông John ngồi xuống cạnh ông mình, và cả hai cùng nhìn những người qua lại trước nhà họ. Một người đàn ông lạ, cao lớn, anh ta nhìn quanh như tìm một nơi nào đó để dừng chân, rồi tiến đến gần hỏi ông John: - Trong ngôi làng này người ta sống kiểu gì hả ông lão? Ông John chậm rãi hỏi lại: - Vậy nơi mà anh vừa đi khỏi, người ta sống ra sao? Người lạ nhăn mặt: - Nơi ấy hả? Mọi người chỉ toàn chỉ trích nhau. Hàng xóm thì ngồi lê đôi mách và nói chung là một nơi rất đáng chán! John nhìn thẳng vào mắt người lạ và nói: - Anh biết không, nơi này cũng như thế, hệt như nơi anh vừa đi khỏi vậy! Người đàn ông không nói gì, anh ta quay đi. Một lát sau, một chiếc ôtô dừng lại bên vệ đường. Người đàn ông trên xe đỡ vợ con mình xuống xe. Người vợ hỏi ông John có thể mua một ít thức ăn cho bọn trẻ ở đâu, còn người đàn ông ở lại chỗ chiếc xe. Anh ta lại gần ông John và hỏi: - Thưa ông, nơi này sống có tốt không ạ? Vẫn như lần trước, ông John hỏi lại: - Vậy nơi mà anh vừa đi khỏi thì thế nào? Người đàn ông tươi cười: - Ở đó, mọi người sống rất thân thiết, luôn sẵn lòng giúp đỡ nhau. Chúng tôi không muốn ra đi chút nào, nhưng vì điều kiện làm việc nên phải chuyển tới đây. Ông John nở một nụ cười ấm áp: - Đừng lo, nơi này cũng giống như nơi anh vừa đi khỏi đấy mà, cũng tốt lắm! Vợ con người đàn ông quay lại, họ cảm ơn và tạm biệt hai ông cháu John rồi lái xe đi. Khi chiếc xe đã đi xa, cô cháu nhỏ cất tiếng hỏi ông: - Ông ơi, tại sao ông nói với người thứ nhất là nơi đây không tốt lành còn với người thứ hai ông lại nói là một nơi tuyệt vời? Ông John âu yếm nhìn vào đôi mắt xanh băn khoăn của đứa cháu nhỏ và bảo: - Cháu ạ, dù có đi đến đâu, mỗi người vẫn mang thái độ của chính mình đối với cuộc sống đi theo. Chính thái độ của riêng mình, cộng với phản ứng của những người xung quanh với thái độ đó thì nơi mới đến có thể rất tồi tệ, hoặc rất tuyệt vời theo cảm giác của riêng họ mà thôi. Đời người trong một câu! Nhà vua ấy, ngay từ lúc lên ngôi báu đã giao cho một viên đại thần cái trọng trách sưu tầm dưới các bầu trời xa lạ những tinh hoa rải rác trong vũ trụ và những triết lý của cuộc đời. Ý cửu trùng muốn thu nhập những cái hay ở đời để dụng một nguyên tắc trị dân. Ba mươi năm trời đã qua, vị thanh niên anh tuấn ấy, chờ đợi tóc đã điểm bạc. Lễ Khánh thọ ngũ tuần đã cử hành long trọng trong hoàng cung. Lúc ấy quan đại thần cũng về với đoàn lạc đà, bốn vó trắng bụi đàng xa, và trên lưng chất hơn nghìn sách quý mà vị đại thần đã có công kết
  13. 13 tập. “ Trẫm đã nhiều tuổi rồi, tinh hoa của trời đất nhiều đến thế. Trẫm làm sao xem cho hết. Khanh mang về rút ngắn lại cho trẫm đủ thời gian xem. ” Đoàn lạc đà lại chở những pho sách đi và mười năm sau nữa, bộ sách rút ngắn lại còn năm trăm quyển được dâng lên ngự lãm. Nhà vua vuốt chòm râu bạc phau ngần ngại phán: “ Hãy còn nhiều quá. Tuổi trẫm đã lớn, đọc sao cho kịp, khanh chịu khó về gạn lọc một lần nữa những tư tưởng huyền diệu trong ấy. ” Viên đại thần tận trung không hề nghĩ đến số năm tháng đã tàn tạ trên đầu, lui về một nơi u tịch kết tinh kho tư tưởng. Sau năm năm triền miên, với bao nhiêu tinh hoa và tư tưởng cổ kim đông tây, viên quan già nua mừng rỡ khi thấy kết quả: năm trăm cuốn dồn lại chỉ còn một pho sách dày. Một pho sách dầy chứa tất cả triết lý của một cuộc đời! Cuốn sách dầy ấy, một buổI sớm được mang vào ngự lãm. Nhưng nhà vua đã nằm trên giường bệnh, chung quanh ngự y chầu chực. Vua mở mắt nhìn vị đại thần tận tâm và cuốn sách quý giá. Một nụ cười nhàn nhạt nở trên môi vua như ánh hoàng hôn. Vua thở ra một giọng yếu nhỏ, viên đại thần quý xuống lắng tai đón lấy: “ Trẫm yếu lắm, một trang sách còn chưa thể xem được huống chi là cả cuốn Song trước khi nhắm mắt, trẫm háo hức muốn biết qua những tư tưởng gì, những triết lý gì, đã chi phối cả đời người, đã điều khiển cả một vận mệnh Khanh khá rút ngay quyển sách này thành một câu hay vài chữ cho trẫm xem kịp và đủ sức hiểu ” Nét mặt viên đại thần trở nên trầm ngâm và hai mắt già nheo lại. Tử thần đã chờn vờn đâu đó. Các ngự y cúi đầu trước số mệnh. Nhà vua nằm yên khắc khoải chờ. Thời gian như ngưng hẳn lại. Không khi trở nên nặng nề và nghiêm trọng. Vàng son nội điện tự nhiên cũng hóa rầu rĩ. Mọi người chăm chú và kính cẩn nhìn viên đại thần đang lặng lẽ đem cuộc đời thu vào một câu. Sau một hồi suy nghĩ, viên đại thần từ từ bước đến bên án. Cả bộ văn phòng tứ bảo hình như run khi bàn tay già đưa ra. Bàn tay kính cẩn nâng cây bút, và nhẹ nhàng vạch trên mảnh hoa tiên những nét buồn lung linh. Mọi người đều ngó theo. Thần chết lúc ấy đã chập chờn đầu long sàng. Đã mấy lần nhắm mở. Vua mới cất được mấy tiếng cuối cùng: “ SINH LÃO BỆNH TỬ”. Bài học cho cuộc sống Đôi khi có một số người lướt qua cuộc đời bạn và ngay tức khắc bạn nhận ra rằng sự có mặt của họ ý nghĩa như thế nào. Họ đã dạy bạn những bài học, đã giúp bạn nhận ra giá trị của chính mình hoặc trở thành con người mà bạn từng mơ ước. Có lẽ bạn sẽ không biết được những con người này từ đâu đến ( bạn cùng phòng, người hàng xóm, vị giáo sư, người bạn mất liên lạc từ lâu hay thậm chí là một người hoàn toàn xa lạ ). Nhưng khi bạn thờ ơ với họ, hãy nhớ rằng trong từng khoảnh khắc họ sẽ ảnh hưởng rất sâu sắc đến cuộc đời bạn. Ban đầu sự việc xãy ra trông có vẻ kinh khủng, đau khổ và bất công, nhưng khi lấy tấm gương của cuộc đời ra để đối chiếu, bạn sẽ hiểu được là nếu không có những giây phút ấy để bạn vượt qua mọi khó khăn thì bạn khó có thể thấy được tài năng, sức mạnh, ý chí và tấm lòng của bạn. Mọi việc đều diễn ra có chủ đích mà không có gì gọi là tình cờ hay may rủi cả. Bệnh tật, tổn thương trong tình yêu, giây phút tuyệt vời nhất của cuộc sống bị đánh cắp hoặc mọi thứ ngu ngốc khác đã xảy đến với bạn, hãy nhớ rằng đó là bài học quí giá. Nếu không có nó cuộc đời này chỉ là một lối đi thẳng tắp, một con đường mà không hề có đích đến cũng như bạn sồng từng ngày mà không hề ước mơ. Thật sự con đường đó rất an toàn và dễ chịu, nhưng sẽ rất nhàm chán và vô nghĩa.
  14. 14 Những người bạn gặp sẽ ảnh hưởng đến đến cuộc đời bạn. Thành công hay thất bại, thậm chí là những kinh nghiệm tồi tệ nhất cũng chính là bài học đáng giá nhất, sẽ giúp bạn nhận ra được giá trị của chính mình. Nếu có ai đó làm tổn thương bạn, phản bội bạn hay lợi dụng tấm lòng của bạn, hãy tha thứ cho họ bởi vì chính họ đã giúp bạn nhận ra được ý nhĩa của sự chân thật và hơn nữa, bạn biết rộng mở tấm lòng với ai đó. Nhưng nếu có ai thương yêu bạn chân thành, hãy yêu thương họ một cách vô điều kiện, không chỉ đơn thuần là họ đã yêu bạn mà họ đang dạy bạn cách để yêu. Hãy trân trọng khoảnh khắc và hãy ghi nhớ từng khoảnh khắc những cái mà sau này bạn không còn có cơ hội để trải qua nữa. Tiếp xúc với những người mà bạn chưa từng nói chuyện, và biết lắng nghe. Hãy để trái tim biết yêu thương người khác. Bầu trời cao vời vợi vì thế hãy ngẩng đầu nhìn lên, tự tin vào bản thân. Hãy lắng nghe nhịp đập của trái tim mình: ” Bạn là một cá nhân tuyệt vời. Tự tin lên và trân trọng bản thân bạn, vì nếu bạn không tin bạn thì ai sẽ làm điều ấy?”. Hãy sở hữu cuộc sống của bạn và đừng bao giờ hối tiếc về lối sống ấy. Nếu bạn thương yêu ai đó thì hãy nói cho họ biết, dù rằng sẽ bị từ chối nhưng nó có thể làm cho một trái tim tan nát có thể đập trở lại. Tất cả là cuộc sống Bài này là Chip hưởng ứng theo mấy bài của các bạn chứ không phải rút trong tập sách Trái tim nhân ái - Có những ước mơ sẽ vẫn chỉ là ước mơ dù cho ta có nỗ lực đến đâu nhưng nhờ có nó ta mạnh mẽ hơn, yêu cuộc sống hơn và biết cố gắng từng ngày. - Có những lời hứa cũng vẫn chỉ là lời hứa dù ta có mãi chờ đợi bởi nguời hứa đã không còn nhớ, nhưng nhờ có nó ta biết hi vọng và mong chờ. - Có những ước hẹn cũng sẽ chỉ là ước hẹn nếu một mai một người đã bỏ đi, nhưng nhờ có nó đã có những giây phút thật sự tuyệt vời. - Có những nỗi đau vẫn mãi là nỗi đau một khi ta không thể thoát khỏi chúng, nhưng nhờ có nó ta đã trưởng thành hơn. - Có những sai lầm sẽ mãi là sai lầm và ta đau khổ khi nhận ra mình sai lầm nhưng nhờ có nó bỗng giật mình: điều sai lầm duy nhất của ta là phủ nhận những gì trái tim ta thật sự cảm nhận. - Có những lần tình cờ gặp nhau đơn giản chỉ biết mặt nhau hay thậm chí chẳng để ý tới, nhưng nhờ có nó ta chợt nhận ra: vô tình gặp nhau ba lần đó là nhân duyên. - Có những người bạn đơn giản chỉ là người quen, nhưng nhờ có họ ta nhận rằng tên bạn thân của ta tuyệt vời lắm. - Có một nguời sẽ luôn chỉ là một của thế giới nhưng mãi mãi là cả thế giới của một người và nhờ có người ấy ta đã có một tình yêu. - Có những cuộc tìm kiếm đơn giản chỉ là tìm kiếm nhưng nhờ có nó ta hiểu rằng tình yêu là giữa một biển người vẫn tìm thấy nhau. - Và sẽ có những người làm nên tất cả vì họ có ước mơ; họ tin vào lời hứa; họ có những lời ước
  15. 15 hẹn; họ đã trưởng thành từ nỗi đau; họ nhận ra sai lầm; họ có một người bạn thật sự và vì bên họ còn có một tình yêu. Tất cả là cuộc sống. Cuộc sống là một điều tuyệt vời Cuộc sống là điều kỳ diệu, đừng để nó trôi qua vô ích. Hãy mở rộng trái tim, mở rộng tâm hồn bạn với những người xung quanh; hãy thể hiện chính mình mỗi ngày. Hãy nhìn thấy vẻ đẹp của mỗi người, bất kể họ từ đâu đến và họ là ai. Mỗi cuộc hành trình đều có một chút khó khăn và bạn thật sự cần có một người bạn ở cạnh bên. Hãy biết sẻ chia món quà của thời gian và tài năng của mình, hãy lắng nghe trái tim bạn. Hãy làm những việc mà bạn hằng mong ước nhưng đừng quá tốn thời gian cho sự bắt đầu. Hãy tặng hoa cho người mà bạn quan tâm. Hãy sống nhân từ và khoan dung. Cũng đừng quên rằng cuộc sống này không bao giờ công bằng cả. Và hãy luôn can đảm để sẵn lòng vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Nếu bạn biết ứng dụng những điều đó vào cuộc sống, dù cho bạn có đi đến nơi đâu, bạn cũng có thể tìm thấy ánh mặt trời rực rỡ và cả những cơn mưa mát dịu. Nhưng bạn sẽ không bao giờ cảm thấy cô đơn. Cách sống Khi tôi nhìn những con đường đầy những bông hoa dại, tôi lo ngại đám cỏ ấy sẽ phá đi mảnh vườn của mình. Đám trẻ thì lại tìm hái những bông hoa ấy tặng mẹ và vui đùa với những bông cỏ may. Khi tôi gặp một kẻ say khướt đang mỉm cười, tôi chỉ ngửi thấy mùi rượu và sự kinh tởm, những kẻ khiến tôi phải quay mặt. Nhưng đám trẻ của tôi thì nhìn và mỉm cười lại với họ. Khi tôi nghe những đoạn nhạc mà mình thích tôi chẳng để tâm chút gì, chỉ ngồi lì và lắng nghe. Đám trẻ nhà tôi lại nhún nhảy theo nhịp điệu, hát to lên dù chỉ với những lời mà chúng tự nghĩ ra. Khi gió thổi qua mặt, tôi thu người lại, bực mình vì chúng làm rối mái tóc của mình và những bước chân thêm khó khăn. Lũ trẻ thì nhắm mắt lại, dang hai tay như bay lên cùng với chúng, sau đó thì phá lên cười. Khi tôi gặp một vũng bùn, tôi cố bứớc qua nhanh, lo sợ chúng sẽ làm bẩn giày và day lên những tấm thảm. Đám trẻ thì ngồi quanh lại, chúng cố xây các đập nước, các dòng sông và nô đùa với những con giun. Khi cầu nguyện, tôi luôn mong Chúa sẽ ban cho mình nhiều thứ. Lũ trẻ thì khẽ nói: “ Chúa ơi, cám ơn vì đã cho con đồ chơi và nhiều bạn bè. Con cũng chưa muốn lên Thiên đàng với Người vì con nhớ ba và mẹ con lắm!” Phải chăng chính trẻ con mới là những nguời chỉ cho chúng ta cách sống, và có lẽ vì thế những thiên thần luôn ở bên chúng. Và hãy tận hưởng những quà tặng dù nho nhỏ của cuộc sống. Một ngày nào đó, khi nhìn lại bạn sẽ nhận ra rằng đấy mới chính là những khoảnh khắc đích thực của mình!
  16. 16 Hãy yêu cuộc sống Người ta yêu không yêu ta vì: chúng ta không biết chúng ta có cái gì cho đến khi chúng ta mất nó, và chúng ta cũng không biết chúng ta còn thiếu cái gì cho đến khi nó đến. Cuộc sống đôi khi quá phẳng lặng, buồn tẻ, đơn điệu vì: đó là những khoảng lặng. Bạn tất bật, bạn vội vã; cuộc sống cho bạn những khoảng lặng để bạn nghỉ ngơi, để bạn có thời gian nhìn lại những gì bạn đã làm, đã trải qua. Để bạn nhận ra rằng: đừng chạy qua cuộc sống nhanh đến mức bạn không chỉ quên mất bạn đang ở đâu, mà còn quên mất bạn đang đi đến đâu. Cuộc sống không chỉ có niềm vui mà còn có nỗi đau vì: Bạn là con người. Bản chất cuộc sống là không gì cả. Chính bản thân chúng ta tạo ra cuộc sống. Cảm nhận nỗi đau là do bạn. Vậy sao không nở nụ cười để thấy đời đẹp hơn. Con người phải yêu nhau vì: chúng ta sinh ra với một trái tim để sống. Mỗi người có riêng một trái tim. Sao không dùng nó để yêu, để nhận tình yêu từ những trái tim không thuộc về ta mà ta vẫn có. Ta phải nhớ những kỉ niệm vì: kỉ niệm la do bạn tạo ra. Nhớ những điều mình tạo ra để biết cách sống cho hôm nay, cho ngày mai mà bạn không phải hối tiếc. Hãy nhớ rằng: bạn nhớ những kỉ niệm không phải để buồn, để tiếc mà để tạo kinh nghiệm cho một tương lai tốt đẹp hơn. Bạn không thể xây tương lai bằng quá khứ. Những từ ngọt ngào có thể rất ngắn và dễ nói, nhưng tiếng vọng của nó thật sự không có điểm dừng. Vậy hãy nói “ tôi yêu” cho đến khi thời gian ngừng chảy. Và điều cuối cùng tôi muốn nói là không có gì là thực sự kết thúc cho đến khi bạn ngừng cố gắng. Chấp nhận những cái bạn đang có không có nghĩa là ngừng đấu tranh. Sống để cho và nhận lấy yêu thương. Thứ quý nhất của cuộc đời Tại một làng chài nọ, có một chàng thanh niên hiền lành và tốt bụng, làm việc rất chăm chỉ. Ngày nọ, trên đường về nhà, chàng lượm được một cái chai nhỏ. Vì tò mò, chàng tìm cách tháo bằng được nắp chai ra. Bất ngờ từ trong chai bay ra một làn khói trắng và vị thần khổng lồ xuất hiện. Vị thần liền cất tiếng nói: “ Đừng sợ! Ngươi là ân nhân của ta, ta cho ngươi ba điều ước. Nào! Hãy ước đi hỡi chàng trẻ tuổi”. Ước gì nhỉ? Chàng đắn đo và trả lời: “ Thần cho tôi thời gian để suy nghĩ nhé!”. - Được thôi. Từ đây đến chiều ngươi phải nghĩ ra đấy. Chàng đi dọc theo bãi biển và suy nghĩ. Trên đường đi chàng gặp một đám trẻ con hồn nhiên, vô tư chơi đùa say mê. Nhìn những gương mặt thiên thần, chàng thấy cuộc đời mới đẹp làm sao. Đi tiếp, chàng gặp một chàng trai trẻ liều mình cứu những người nghèo khổ thoát khỏi một nhóm trộm cướp. Tấm lòng nghĩa hiệp đó khiến chàng khâm phục. Chàng lại tiếp tục đi và thấy một đám đông vây quanh một cụ già. Thì ra có một con cá voi mắc cạn trôi dạt vào bờ. Mọi người định giết nó để lấy thịt bán. Cụ già nói: “ Những gì thuộc về biển cả hãy trả về cho biển cả”. Thế là chú cá voi được cứu sống. Hoàng hôn buông xuống. Vị thần hiện ra hỏi: “ Ngươi đã nghĩ ra chưa?”. Chàng trai trả lời: “ Vâng, xin thần hãy ban cho tôi sự ngây thơ, hồn nhiên của trẻ thơ; một trái tim nghĩa hiệp, dũng cảm của tuổi trẻ và một tấm lòng nhân ái, vị tha của người từng trải”. Vị thần nói: “ Hỡi chàng trai, ngươi làm ta bất ngờ đấy, bởi vì ngươi đã nhận ra những thứ quí giá nhất của cuộc đời”.
  17. 17 Cuộc sống hoàn hảo Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé nhỏ luôn mong muốn tìm kiếm được cho mình một cuộc sống vẹn toàn. Một hôm, cô cầu xin Thượng Đế ban cho cô mọi thứ cô ao ước. Thế là Thượng Đế xuất hiện và bảo với cô bé rằng: “ Con hãy đi theo con đường lộng gió phía trước, ở đó có hàng trăm triệu hòn đá nhỏ. Ta cho con kỳ hạn là 365 ngày để nhặt một hòn đá lớn nhất mà con có thể tìm thấy. Hòn đá càng to thì ta càng ban cho con nhiều hơn. Điều kiện đặt ra là khi con đi qua rồi thì không được quyền quay lại. Vì vậy, hãy suy nghĩ thật cẩn thận trước khi con chọn hòn đá cho mình”. Cô bé cảm thấy thât sung sướng và bắt đầu bước vào hành trình của mình trên con đường lộng gió để tìm kiếm “ hạnh phúc lớn nhất” cho cuộc đời cô. Tuy nhiên, mỗi khi bắt gặp một hòn đá to dọc lối đi, cô lại do dự và tự nhủ với lòng mình “ chắc hòn đá kế tiếp sẽ to hơn nhiều”. Nhiều ngày, nhiều tuần và nhiều tháng trôi qua rồi cô cũng đi gần hết con đường và chợt nhận ra rằng cô đang không còn đủ thời gian và cơ hội để chọn những hòn đá to. Vì vậy cô đành phải nhặt vội vàng một hòn đá nhỏ ven đường. Cuộc sống cũng y như vậy. Chúng ta luôn tìm kiếm một người bạn đời hoàn hảo, một công việc hoàn hảo, một căn nhà hoàn hảo, một chiếc xe hoàn hảo và không bao giờ nhận ra được rằng ta đang bỏ phí biết bao thời gian và cơ hội. Không bao giờ có cái gọi là “ hết sức đúng lúc” để nói một cách chính xác những gì bạn muốn bày tỏ vào chính xác một thời điểm nào đó với chính xác môt người nào đó, hay làm một cách chính xác một công việc mà bạn muốn làm trong đời. Vậy thì, sao bạn lại không sống “ cho hôm nay” và tận hưởng mỗi phút giây bạn có được trên cõi đời này. Những điều ta cần quan tâm trong cuộc sống CHẤP NHẬN Hãy biết chấp nhận người khác, con người thật của họ và những lựa chọn của họ cho dù có khi bạn khó mà hiểu được niềm tin, động cơ hay hành động của họ. KẾT BẠN Hãy tạo ra một nhóm bạn có thể chia sẻ với mình những hy vọng, ước mơ, nỗi buồn và niềm vui sướng. NIỀM TIN Hãy tin tưởng vào chính mình, tin rằng mình sẽ thành công, hạnh phúc và những điều tốt đẹp sẽ đến với mình. Những rào chắn chỉ là những chướng ngại nhỏ trên đường và bạn sẽ vượt qua chúng thôi. KHÁM PHÁ Hãy luôn tìm tòi, khám phá và thử nghiệm. Cuộc sống luôn có nhiều điều kỳ lạ. Mỗi khi bạn thử một cái gì đó mới mẻ, bạn sẽ nhận được thêm nhiều điều hay. THA THỨ Hãy tha thứ và quên đi những điều không hay. Sự giận dữ, thù hận chỉ làm lòng bạn thêm trĩu nặng và muộn phiền. Hãy để lòng mình rộng mở và nhớ rằng, ai cũng có thể mắc sai lầm. TRƯỞNG THÀNH Hãy để lại sau lưng những điều không hay từ thời thơ ấu. Hiện tại là ở đây và tương lai là phía trước, hãy chỉ sống hết mình cho hôm nay mà thôi HY VỌNG Hãy hy vọng vào những điều tốt đẹp nhất và đừng bao giờ quên rằng bất cứ điều tốt đẹp nào cũng có thể đến với bạn, miễn là bạn luôn sống và cố gắng hết sức mình. BỎ QUA Hãy bỏ qua những suy nghĩ tiêu cực trong đầu bạn. Thay vào đó, hãy tập trung vào mục đích chính của mình và hãy nghĩ đến những điều tốt đẹp. TIẾN LÊN Hãy mở ra những cuộc hành trình mới, những cuộc thử thách mới bằng cách luôn khát vọng vươn lên,
  18. 18 và mở rộng lòng mình. Cố gắng học một cái gì đó mới mẻ mỗi ngày và bạn sẽ trưởng thành hơn. CHỜ ĐỢI Hãy kiên nhẫn, bạn phải biết rằng dù cho sự việc tệ đến thế nào đi nữa thì nó rồi cũng sẽ tốt hơn thôi. Hơi ấm của mùa xuân luôn đến sau mùa đông khắc nghiệt nhất. YÊU THƯƠNG Hãy để tình yêu lấp đầy trái tim bạn. Khi sự căm ghét ngự trị trong tim thì chẳng còn chỗ cho bất kì thứ gì khác, nhưng nếu có tình yêu hiện diện ở đó, bạn sẽ nhận ra rằng niềm hạnh phúc, niềm vui, thành công đều ở cả nơi đây. QUẢN LÝ Hãy quản lí thời gian và chi tiêu của mình một cách khôn ngoan, bạn sẽ ít bị căng thẳng, lo lắng. Như vậy, bạn có thể tập trung vào những việc quan trọng hơn trong cuộc sống của mình. CHÚ Ý Đừng bao giờ phớt lờ những người bệnh tật, đang tuyệt vọng, yêu đuối hay đau đớn đáng thương. Hãy giúp đỡ khi có thể và luôn luôn giúp bằng lòng tử tế và sự hiểu biết của mình. ĐÓN NHẬN Hãy mở mắt nhìn và đón nhận tất cả vẻ đẹp xung quanh bạn. Thậm chí ngay cả vào thời điểm khó khăn nhất cũng còn nhiều thứ khiến bạn phải mỉm cười, và mang ơn. ĐÙA VUI Đừng bao giờ quên đùa vui khi làm vịêc, thành công chẳng có ý nghĩa gì nếu không có tiếng cười và niềm vui sướng. ĐẶT CÂU HỎI Hãy luôn luôn đặt nhiều câu hỏi vì bạn có mặt ở đây, trong cuộc sống này, là để học hỏi, để tìm hiểu cuộc sống và học cách sống. THƯ GIÃN Đừng để sự lo lắng và căng thẳng chiếm lĩnh cuộc đời bạn và hãy nhớ rằng cuối cùng mọi việc luôn luôn có cách giải quyết. CHIA SẺ Hãy chia sẻ tài năng, kỹ năng, kiến thức và thời gian của bạn với người khác. Mọi thứ bạn đầu tư vào người khác sẽ quay về với bạn gấp nhiều lần hơn thế. CỐ GẮNG Hãy cố gắng, cố gắng không ngừng. Thậm chí ngay cả khi ước mơ của bạn dường như không thể thực hiện được thì bạn cũng cứ thử xem sao. Bạn sẽ kinh ngạc trước những gì bạn có thể đạt được. SỬ DỤNG Hãy sử dụng năng khiếu của bạn theo khả năng tốt nhất. Tài năng bị lãng phí chẳng có giá trị gì, tài năng được sử dụng sẽ mang đến nhiều phần thưởng bất ngờ. ĐÁNH GIÁ Hãy quí trọng bạn bè và thành viên trong gia đình, những người đã ủng hộ và động viên bạn và nhớ rằng, hãy sẵn lòng giúp họ. LÀM VIỆC Hãy làm việc chăm chỉ mỗi ngày để trở thành con người tốt nhất mà bạn có thể, nhưng đừng bao giờ cảm thấy bản thân mình tội lỗi nếu bạn gặp thất bại hay lỗi lầm. Mỗi lần mặt trời mọc báo hiệu một ngày mới đều cho bạn cơ hội thứ hai. NHÌN VÀ LẮNG NGHE Hãy nhìn sâu vào lòng những người xung quanh bạn và lắng nghe họ nói, bạn sẽ thấy những điều tốt đẹp hiện hữu nơi họ. BAY ĐI Hãy bay đến những miền hạnh phúc khi những kỉ niệm buồn hay nỗi buồn bắt đầu ngẩng cái đầu xấu xí của nó lên. Đừng để điều gì can thiệp vào mục tiêu cuộc đời của bạn. Thay vào đó, bạn hãy tập trung vào công
  19. 19 việc, ước mơ của mình và nghĩ về một ngày mai tươi đẹp hơn Nếu tôi có thể sống thêm một lần nữa Tôi sẽ lắng nghe nhiều hơn và sẽ nói ít đi. Tôi sẽ mời bạn tôi đến ăn tối mặc dù thảm đã dính vết bẩn hay ghế sofa đã bạc mầu. Tôi sẽ ăn ngô rang trong phòng khách “ quý” và không thèm lo nghĩ về đống bụi tro khi nguời nào muốn đốt lò suởi lên. Tôi sẽ bỏ chút thời giờ ra để lắng nghe ông của tôi kể nhiều chuyện về khi ông còn trẻ Tôi sẽ không bao giờ muốn phải quay kính xe lên vào một ngày mùa hè vì sợ gió sẽ làm hỏng bộ tóc đẹp vừa chải của tôi. Tôi sẽ thắp cái nến màu hồng trạm trổ thật đẹp như một đóa hoa hồng trước khi nó chảy ra trên gác xếp. Tôi sẽ ngồi lê lết xuống sân cỏ để chơi với các con tôi mà không sợ lấm bẩn quần áo. Tôi sẽ khóc và cuời ít đi khi xem truyền hình, và khóc và cuời nhiều hơn khi nhìn cuộc đời Tôi sẽ chia sẻ và gánh vác thêm trách nhiệm với chồng tôi nhiều hơn. Tôi sẽ không bao giờ mua một cái gì chỉ vì nó thực tiễn, không làm bẩn, hay được đảm bảo là sẽ không hỏng suốt cuộc đời. Tôi sẽ nằm trong giuờng khi mỗi bị bênh thay vì nghĩ rằng quả đất sẽ đứng lại nếu thiếu tôi một ngày. Thay vì ước ao chín tháng mang bầu tan biến đị, tôi sẽ tận huởng từng giây phút và nhận biết rằng bảo thai đang lớn lên trong bụng tôi là cách duy nhất để giúp Thượng Đế về một phép lạ. Khi con cái lại ôm hôn tôi một cách mạnh bạo, tôi sẽ không bao giờ nói, “ Để lát nữa đi, bây giờ con hãy vào rửa tay đi ăn cơm nào”. Tôi sẽ nói tiếng yêu thuơng và xin lỗi nhiều hơn nhưng nhất là, nếu đuợc một cơ hội làm lại cuộc đời, tôi sẽ nắm lấy từng phút một sẽ nhìn và nhìn thật kỹ sống từng phút và không bao giờ trả lại phút đó. Đừng thèm để ý đến những chuyện không đáng kể. Đừng lo nghĩ về ai không thích bạn, ai có nhiều hơn bạn, ai đang làm gì. Thay vì thế, hãy tận huởng những mối quan hệ với nhưng nguời thuơng yêu mình. Hãy nghĩ là mình con may mắn hơn vạn người khác. Erma Bombeck Bà Erma Bombeck, một nhà bình luận gia lỗi lạc, rất nổi danh vì lối viết dí dỏm của bà, đã chờ để được ghép một cơ phận trên nguời, bà có thể yêu cầu dời tên bà lên truớc trong danh sách chờ đợi vì bà rất nổi tiếng và giầu có, nhưng bà đã từ chối không làm vậy và bà đã qua đời sau cơn bạo bệnh. Tiếng vọng Có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ giận mẹ, cậu chạy đến một thung lũng cạnh khu rừng rậm. Lấy hết sức mình, cậu hét lớn: “ Tôi ghét người”. Từ khu rừng có tiếng vọng lại: “ Tôi ghét người”. Cậu hoảng hốt quay về sà vào lòng mẹ khóc nức nở. Cậu bé không sao hiểu được từ trong rừng lại có người ghét cậu. Người mẹ nắm tay con, đưa cậu trở lại khu rừng. Bà nói: “ Giờ thì con hãy hét thật to: “ Tôi yêu người”. Lạ lùng thay, cậu vừa dứt tiếng thì có tiếng vọng lại: “ Tôi yêu người”. Lúc đó người mẹ mới giải thích cho con hiểu: “ Con ơi, đó là định luật trong cuộc sống của chúng ta. Con cho điều gì, con sẽ nhận điều đó. Ai gieo gió thì gặt bão. Nếu con thù ghét người thì người cũng thù ghét con. Nếu con yêu thương người thì người cũng yêu thương con. Bốn người vợ của nhà vua Ngày xửa ngày xưa, có một vị vua giàu có trị vì một vương quốc hùng mạnh. Ông có đến bốn người vợ, bà hoàng nào cũng xinh đẹp. Nhà vua yêu người vợ thứ tư nhất và luôn chiều theo mọi sở thích của bà, không bao giờ từ chối. Kế đến là người vợ thứ ba, nhà vua lúc nào cũng sợ mất bà, đi đâu cũng luôn muốn đưa bà đi theo. Bà vợ thứ hai là chỗ dựa tinh thần của nhà vua, bà rất tử tế, dịu dàng và kiên nhẫn. Mỗi khi nhà vua gặp chuyện khó khăn, ông thường tâm sự với bà và thường nhận được những lời khuyên quý giá. Người vợ thứ nhất của vua là người trung thành nhất, giúp vua trị vì và làm cho đất nước ngày càng giàu có nhưng nhà vua lại không dành nhiều tình cảm cho bà. Nhà vua luôn nghĩ rằng bà
  20. 20 có thể tự chăm sóc lấy mình nên ít khi để ý đến bà. Không may, một ngày nọ vua lâm bệnh và biết rằng mình không còn sống được bao lâu nữa. Ông nghĩ: “ Ta có đến bốn người vợ, nhưng khi ra đi, e rằng lại hoàn toàn cô đơn!”. Nghĩ vậy, nhà vua gọi người vợ thứ tư đến bên cạnh và nói: “ Ta yêu thương nàng nhất, luôn dành mọi thứ tốt đẹp cho nàng. Giờ đây ta sắp chết, nàng có theo ta để ta không cô đơn không?”. Nhà vua nhận được câu trả lời: “ Bệ hạ rất tốt với thiếp, nhưng yêu cầu đó quá khó, thiếp không thể làm được!”. Nhà vua lặng đi một lúc rồi cho gọi người vợ thứ ba, bà trả lời: “ Không, thưa đức vua, cuộc sống còn đẹp lắm, sẽ có một vị vua khác đến để tiếp tục che chở và chiều chuộng thiếp!”. Trái tim vị vua cảm thấy lạnh buốt vì buồn bã và thất vọng. Ngài lại gọi người vợ thứ hai: “ Ta luôn được nàng giúp đỡ và khuyên giải, nàng sẽ theo ta chứ?” - Nhà vua hỏi. “ Lần này thiếp không thể giúp được gì hơn, thưa đức vua” - người vợ thứ hai đáp- “ Nhưng thiếp hứa sẽ chăm sóc bệ hạ đến những giây cuối cùng, rồi sẽ đưa bệ hạ đến nơi yên nghỉ và sẽ luôn nhớ đến bệ hạ!”. Nhà vua hoàn toàn tuyệt vọng. Nhà vua không hề nhớ ra người vợ thứ nhất, cho đến khi ngài nghe thấy một giọng nói cất lên bên cạnh: “ Thiếp sẽ theo ngài đến bất cứ nơi đâu ngài đi tới, dù đó là cõi chết”. Đó chính là người vợ thứ nhất của ông. Trông bà mệt mỏi và gầy yếu. Buồn bã và nuối tiếc vô hạn vì cách đối xử của mình, nhà vua thốt lên: “ Lẽ ra ta đã phải chăm sóc và thương yêu nàng nhiều hơn mới phải!”. Bạn vừa được đọc một câu chuyện cổ tích, trong đó có vua và các bà hoàng. Chúng ta không sống trong thế giới cổ tích, nhưng bạn biết không, nếu coi mỗi chúng ta cũng giống như nhà vua đó, thì bạn hãy để ý xem, mỗi chúng ta cũng có đến bốn “ người vợ” đấy. “ Người vợ” thứ tư của chúng ta là cơ thể. Hầu như ai cũng lo lắng, chăm sóc đến bản thân, đến cơ thể mình nhiều nhất, làm sao để trông thật đẹp đẽ. Nhưng khi chúng ta ra đi, cơ thể ấy cũng tan biến, không để lại gì trên đời. “ Người vợ” thứ ba có tên là “ địa vị và của cải” – đây chính là những thứ dễ mất nhất, vì dù sao chúng cũng chỉ là vật chất. Khi chúng ta không còn sống, “ địc vị” không còn và “ của cải” sẽ thuộc về người khác. “ Người vợ” thứ hai là gia đình và bè bạn. Họ luôn quan tâm và giúp đỡ, luôn an ủi và khuyên giải, nhưng họ chỉ có thể chăm sóc ta đến những phút cuối cùng và nhớ thương ta. “ Người vợ” thứ nhất chính là TÂM HỒN. Không phải ai cũng nhớ đến nó khi sống trong một thế giới mọi người đều phải chạy đua với của cải, địa vị để thỏa mãn cho cái “ tôi” của mình. Thế nhưng TÂM HỒN là điều duy nhất luôn đi cùng với chúng ta đến bất cứ nơi nào chúng ta đến, và chính là thứ để mọi người nhớ mãi đến ta dù ta có ở nơi nào. Bức tranh tuyệt vời * Một hoạ sĩ suốt đời ước mơ về một bức tranh đẹp nhất trần gian. Ông đến hỏi vị giáo sĩ để biết được điều gì đẹp nhất. Vị giáo sĩ trả lời: “ Tôi nghĩ điều đẹp nhất trần gian là niềm tin vì niềm tin nâng cao giá trị con người. Hoạ sĩ cũng đặt câu hỏi tương tự với cô gái và được trả lời: “ Tình yêu là điều đẹp nhất trần gian, bởi tình yêu làm cho cay đắng trở nên ngọt ngào, mang đến nụ cười cho kẻ khóc than, làm cho điều bé nhỏ trở nên cao trọng, cuộc sống sẽ nhàm chán biết bao nếu không có tình yêu. ”
  21. 21 Cuối cùng hoạ sĩ gặp một người lính mới trở về từ trận mạc. Được hỏi, người lính trả lời: “ Hoà bình là cái đẹp nhất trần gian, ở đâu có hoà bình là ở đó có cái đẹp. ” Và hoạ sĩ đã tự hỏi mình: “ Làm sao tôi có thể vẽ cùng lúc niềm tin, hoà bình và tình yêu ? ” Khi trở về nhà, ông nhận ra niềm tin trong ánh mắt các con, tình yêu trong cái hôn của người vợ. Chính những điều đó làm tâm hồn ông ngập tràn hạnh phúc và bình an. Hoạ sĩ đã hiểu thế nào là điều đẹp nhất trần gian. Sau khi hoàn thành tác phẩm, ông đặt tên cho nó là: “ Gia đình”. Thật vậy, gia đình là nơi đầy ắp tiếng cười của trẻ thơ, tiếng hát của người mẹ và sức mạnh của người cha. Nơi đó có hơi ấm của những con tim biết yêu, là ánh sáng của đôi mắt tràn đầy hạnh phúc, là sự ân cần, là lòng chung thủy. Gia đình là ngôi thánh đường đầu tiên cho tuổi thơ học những điều hay lẽ phải, niềm tin và lý tưởng sống. Đó là nơi chúng ta tìm về để được an ủi, nâng đỡ. Đó là nơi những món ăn đơn sơ cũng thành mỹ vị. Đó là nơi tiền bạc không quí bằng tình yêu. Đó là nơi ngay cả nước sôi cũng reo lên niềm vui hạnh phúc. Định nghĩa từ “ Family” Tôi va phải một người lạ trên phố khi người này đi qua. “ Ồ xin lỗi”, tôi nói. Người kia trả lời: “ Cũng xin thứ lỗi cho tôi, tôi đã không nhìn cô”. Chúng tôi rất lịch sự với nhau. Nhưng ở nhà thì mọi chuyện lại khác. Tối nọ, lúc tôi đang nấu bếp thì cậu con trai đến đứng sau lưng. Tôi quay người và đụng vào thằng bé làm nó ngã chúi xuống sàn nhà. “ Tránh xa chỗ khác” - tôi cau mày nói. Con trai tôi bước đi, trái tim bé nhỏ của nó vỡ tan. Tôi đã không nhận ra là mình đã quá nóng nảy. Khi đã lên giường tôi nghe một giọng nói thì thầm: “ Khi đối xử với người lạ con rất lịch sự, nhưng với con mình con đã không làm như vậy. Hãy đến tìm trên sàn nhà bếp, có những bông hoa đang nằm ở cửa. Đó là những bông hoa mà con trai con đã mang đến cho con. Tự nó hái lấy những bông hoa này: nào hoa hồng, màu vàng và cả màu xanh nữa. Nó đã yên lặng đứng đó để mang lại cho con điều ngạc nhiên, còn con thì không bao giờ thấy những giọt nước mắt đã chảy đẫm lên trái tim bé nhỏ của nó”. Lúc này thì tôi bật khóc. Tôi lặng lẽ đến bên giường con trai và quỳ xuống: “ Dậy đi, con trai bé nhỏ, dậy đi. Có phải những bông hoa này con hái cho mẹ không?”. Thằng bé mỉm cười: “ Con tìm thấy chúng ở trên cây kia. Con hái cho mẹ vì chúng đẹp như mẹ. Con biết là mẹ thích lắm, đặc biệt là bông hoa màu xanh”. Thế bạn có biết từ family có nghĩa là gì không? FAMILY = Father And Mother, I Love You! Đạo Hiếu trong ca dao Việt Nam Chữ Hiếu là một trong những nét đạo đức của nền phong hóa Việt, Hiếu có nghĩa là đức hạnh của một người biết thờ kính, chăm sóc mẹ cha. Khi còn bé thì phải biết tuân theo lời dạy bảo của cha mẹ, khi cha mẹ còn sinh tiền thì phải biết chăm sóc, hầu hạ, phụng dưỡng cho trọn đạo làm con; đến khi cha mẹ mãn phần thì phải để tang, thờ cúng và nguyện cầu cho cha mẹ được vãng sanh; siêu thoát. Trong đạo Phật, đạo Hiếu đã được đức Phật dạy cho hàng đệ tử phải lấy chữ hiếu làm trọng. Ân cha mẹ là một trong tứ ân cần phải luôn luôn giữ gìn và tu tập. Trong kinh Vu Lan, Đức
  22. 22 Phật đã dạy cho chúng ta gương hiếu hạnh của Đức Mục Kiền Liên và từ đó đã khai nguồn cho mùa Vu Lan thắng hội vào dịp rằm tháng bảy âm lịch. Mùa Vu Lan còn được gọi là mùa báo hiếu, lễ tiết Vu Lan rằm tháng bảy là một trong những ngày lễ vía quan trọng của sinh hoạt Phật giáo. Nương theo tinh thần báo hiếu của ngày lễ Vu Lan, căn cứ theo sự tích Đức Mục Kiền Liên cầu xin Đức Phật dạy cho phương cách cúng dường trai tăng và nhờ vào nguyện lực của chư tăng mà đã cứu được mẹ thoát khỏi ngục hình. Do đó ngày Vu Lan còn được xem như là “ Ngày của Mẹ”. Vì thế trong lãnh vực Đạo Hiếu đã có sự gần gũi, gắn bó giữa sinh hoạt của đạo Phật và nền văn hóa Việt tộc. Một trong những nét thể hiện cho nền văn hóa phong phú của dân tộc Việt, đó là những nét giáo huấn thuần túy trong dân gian được chất chứa trong những vần điệu ca dao. Trong bài này, chúng tôi xin được đề cập và trích dẫn một số câu ca dao Việt Nam đã được truyền tụng nói về lòng hiếu thảo của con cái đối với mẹ cha, cũng như đề cao đến công ơn sanh thành dưỡng dục của cha mẹ đã hiếu trọn đời mình cho cuộc sống và hạnh phúc của đàn con. Nói đến ca dao trong đạo hiếu của dân tộc Việt, hầu hết người Việt chúng ta đều thuộc và thường dạy con cái những câu ca dao sau đây để khuyên dạy chúng ta làm người phải biết nghĩ đến công ơn cao dày của cha mẹ. Hình ảnh để sánh ví với công cha nghĩa mẹ thường được nêu ra như: “ Công cha như núi Thái Sơn Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra Một lòng thờ mẹ kính cha Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con” hay là: “ Công cha như núi ngất trời Nghĩa mẹ như nước sáng ngời biển đông Núi cao, biển rộng mênh mông Cù lao chín chữ thuộc lòng con ơi” - Công ơn cha mẹ vô cùng cao rộng như thế, đạo làm con trước hết là phải biết vâng lời cha mẹ: “ Cá không ăn muối, cá ươn Con cãi cha mẹ trăm đường con hư “ hay là: “ Mẹ cha là biển, là trời Làm sao con dám cưỡng lời mẹ cha” - Lớn lên khi ý thức được công ơn sanh thành dưỡng dục khó nhọc của mẹ cha thì phải ghi lòng tạc dạ ơn nghĩa cao dày của đấng sanh thành: “ Nuôi con khó nhọc đến giờ Trưởng thành con phải biết thời hai thân” Công nuôi dưỡng của cha, ơn mang nặng đẻ đau của mẹ, sự đáp đền của phận làm con cũng chỉ trong muôn một: “ Ơn cha nặng lắm ai ơi Nghĩa mẹ bằng trời, chín tháng cưu mang” Không những chỉ mang nặng, đẻ đau mà ơn sâu của mẹ thật vô cùng trời biển, từ khi bú mớm cho đến lúc nhai cơm sú nước cho con: “ Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa Miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương”. Từ miếng ăn giấc ngủ, từ giọng hát ầu ơ ru con với chiếc quạt nồng, nhịp võng tao nôi đã ru êm cho tình mẫu tử thiêng liêng, vòng tay êm ái của mẹ hiền là hình ảnh muôn đời gắn bó trong tâm thức của những ai trong đời đã được làm con và đã được nâng niu trong tình thương ấp ủ của mẹ hiền: - Con ơi, con ngủ cho ngon
  23. 23 Để mẹ đi gánh nước non tang bồng. Ngoài tình thương mẹ đã dành cho con, vai trò của người mẹ Việt Nam vẫn còn ưu tư cho vận nước, những hình ảnh của Hòn Vọng Phu, của nàng Tô Thị, của những anh hùng liệt nữ vẫn chói ngời trong từng trang sử Việt kiêu hùng, phận làm con, đã được nuôi dưỡng lớn lên không phải chỉ toàn bằng cơm áo, mà đã được lớn khôn trong tình thương bao la của mẹ của cha, nhất là Mẹ - tất cả đều dành để cho con. Mẹ đã hun đúc cho con những đạo đức, tình người, ơn của mẹ làm sao mà kể xiết. Đến khi lớn lên con lại chấp cánh bay xa, trai thì ra đời bôn ba với sự nghiệp, gái thì khăn áo vu qui, cất bước theo chồng, xa mẹ, xa cha. Và đến khi những đứa con lại làm vai trò cha mẹ thì mới ý thức thêm rằng công ơn của mẹ cha thật là vô bến, vô bờ: “ Lên non mới biết non cao Nuôi con mới biết công lao mẫu từ”. - Bao giờ cá lý hóa long Đền ơn cha mẹ ẵm bồng ngày xưa Nhất là trong hoàn cảnh nào đó, phải đành sống xa cha mẹ, lòng yêu thương lại càng thắm thiết hơn: - Một mai gặt lúa đem về Thờ cha, kính mẹ nhiều bề hiếu trung. - Ơn cha nghĩa mẹ nặng trìu Ra công báo đáp ít nhiều phận con. Cho dẫu trong hoàn cảnh nghèo nàn của thân phận, nỗi lòng của mẹ vẫn vô biên trong tình thương thắm thiết, đậm đà và tình cảm của người con thương yêu mẹ là một tình thương tôn kính vô biên: “ Mẹ già ở túp lều tranh Sớm thăm, tối viếng mới đành dạ con”. Đạo lý làm người là đạo lý của Lạc Hồng Việt tộc, lời khuyên răn trong đạo lý của dân tộc Việt vẫn là: “ Thờ mẹ kính cha !”. - Liệu mà thờ mẹ kính cha Đừng tiếng nặng nhẹ, người ta chê cười Phụng dưỡng mẹ cha thì phải biết lòng chăm lo cho tròn chữ Hiếu: - Cau non khéo bửa cũng dày Trầu têm cánh phượng để Thầy ăn đêm (Thầy: Người miền Bắc thường gọi cha mẹ là Thầy mẹ) Người con trai khi đi lấy vợ, thường cũng phải chọn lựa người vợ mình phải là người con hiếu thảo với mẹ cha: “ Hôm xưa anh đến chơi nhà, Thấy mẹ nằm võng, thấy cha nằm giường Thấy em nằm đất anh thương Vội ra kẻ chợ đóng giường tám thang” Và người con gái khi đi lấy chồng, cũng thường đòi hỏi người chồng mình phải là bậc hiếu trung: “ Ngó lên rừng, thấy cặp cu đương đá Ngó xuống biển, thấy cặp cá đương đua Chàng về lập miếu thờ vua Lập lăng thờ mẹ, lập chùa thờ cha” Bổn phận của người chồng không những chỉ thờ phượng cha mẹ riêng mình, mà phải trọn lòng hiếu thảo với cha mẹ vợ: - Em về anh gởi buồng cau Buồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy Em về anh gởi đôi giầy Phòng khi mưa gió để thầy mẹ đi
  24. 24 Cả hai vợ chồng cùng đồng một lòng thờ kính cha mẹ chuntg của cả hai người: “ Em thì đi cấy ruộng bông, Anh đi cắt lúa để chung một nhà Đem về phụng dưỡng mẹ cha Muôn đời tiếng Hiếu người ta còn truyền” Nhưng nỗi lòng của người con gái khi cất bước theo chồng thường mang trong tâm, nỗi niềm thương cha, nhớ mẹ khôn nguôi: - Thương mẹ, nhơ cha như kim châm vào dạ Nghĩ đến chừng nào, lụy hạ tuôn rơi. Bổn phận của nàng dâu thường chăm sóc cho cha mẹ chồng hơn cha mẹ mình, vì không được cận kề hôm sớm, nên thường tủi hổ than thầm. - Gió đưa cây cửu lý hương Từ xa cha mẹ thất thường bữa ăn Sầu riêng, cơm chẳng buồn ăn, Đã bưng lấy bát, lại dằn xuống mâm Và cũng vì thương cha mẹ, nên một số người đã không chịu lấy chồng phương xa, mà chỉ muốn ở gần để được phụng dưỡng cha già mẹ yếu: - Con cá đối, nằm trong cối đá, Con chim đa đa, đậu nhánh đa đa Chồng gần bậu không lấy, bậu lấy chồng xa, Mai sau cha yếu, mẹ già Chém cơm, bát nước, bộ kỷ trà ai bưng ? Đó là khi cha mẹ còn sinh tiền, nhưng rồi đến một tuổi đời nào đó thì: - Mẹ già như chuối chín cây Gió đưa mẹ rụng, con rày mồ côi. Chỉ còn mang trong lòng nỗi nhớ thương và phụng dưỡng khi cha mẹ còn sống ra sao, thì khi mẹ cha khuất núi vẫn một lòng nhớ thương, yêu kính và phụng thờ: - Quyết lòng lập miếu chạm rồng Đền ơn phụ mẫu ẵm bồng ngày xưa. hoặc: - Thờ mình dĩa muối tương rau Còn nhớ phụ mẫu, mâm cao cỗ đầy Trong những vần ca dao xưng tụng lòng hiếu thảo của những người con biết thờ cha, kính mẹ; bên cạnh đó chúng ta còn được nghe những câu ca dao có tính chất mỉa mai, châm biếm cho những ai không tròn đạo hiếu trung: - Cha mẹ nuôi con, bằng trời, bằng bể Con nuôi cha mẹ, con kể từng ngày. - Mẹ cha còn sống, thì chẳng cho ăn Đến khi thác xuống làm văn tế ruồi - Mẹ cha còn sống, chẳng chịu dưỡng nuôi Đến khi khuất núi ngậm ngùi khóc than. Nhìn chung lại, ca dao Việt Nam vốn đã vô cùng phong phú, lại càng phong phú hơn khi đã dùng phương tiện của những câu hò, điệu hát dân gian truyền khẩu để nói lên tấm lòng hiếu thảo của những người con và đề cao công lao trời biển của mẹ cha, đã với bao la của tình thương để dành tất cả cuộc đời mình cho cuộc sống và niềm vui của những đứa con. Trong hoàn cảnh ly hương hôm nay thiết nghĩ những câu ca dao trung hiếu sẽ vô cùng thắm thiết cho tâm trạng những ai đang cách xa người mẹ hiền còn ở lại chốn quê xưa: - Mẹ già như chuối ba hương Như xôi nếp một như đường mía lau. - Chiều chiều ra đứng ngõ sau
  25. 25 Trông về quê mẹ ruộc đau chín chiều - Chiều chiều ngó ngược ngó xuôi Ngó trông thấy mẹ, ngùi ngùi nhớ thương. Tình mẫu tử Một cậu bé mời mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường tiểu học. Điều cậu bé sợ đã thành sự thật, mẹ cậu bé nhận lời. Đây là lần đầu tiên bạn bè và giáo viên chủ nhiệm gặp mẹ cậu bé và cậu rất xấu hổ về vẻ bề ngoài của mẹ mình. Mặc dù cũng là một người phụ nữ đẹp, có một vết sẹo lớn che gần toàn bộ mặt bên phải của cô. Cậu bé không bao giờ muốn hỏi mẹ mình tại sao bị vết sẹo lớn vậy. Vào buổi họp mặt, mọi người có ấn tượng rất đẹp về sự dịu dàng và vẻ đẹp tự nhiên của người mẹ mặc cho vết sẹo đập vào mắt, nhưng cậu bé vẫn xấu hổ và giấu mình vào một góc tránh mặt mọi người. Ở đó, cậu bé nghe được mẹ mình nói chuyện với cô giáo. “ Làm sao chị bị vết sẹo như vậy trên mặt?” Cô giáo của cậu hỏi. Người mẹ trả lời, “ Khi con tôi còn bé, nó đang ở trong phòng thì lửa bốc lên. Mọi người đều sợ không dám vào vì ngọn lửa đã bốc lên quá cao, và thế là tôi chạy vào. Khi tôi chạy đến chỗ nó, tôi thấy một xà nhà đang rơi xuống người nó và tôi vội vàng lấy mình che cho nó. Tôi bị đánh đến ngất xỉu nhưng thật là may mắn là có một anh lính cứu hỏa đã vào và cứu cả hai mẹ con tôi. ” Người mẹ chạm vào vết sẹo nhăn nhúm trên mặt. “ Vết sẹo này không chữa được nữa, nhưng cho tới ngày hôm nay, tôi chưa hề hối tiếc về điều mình đã làm. ” Đến đây, cậu bé chạy ra khỏi chỗ nấp của mình về phía mẹ, nước mắt lưng tròng. Cậu bé ôm lấy mẹ mình và cảm nhận được sự hy sinh của mẹ dành cho mình. Cậu bé nắm chặt tay mẹ suốt cả ngày hôm đó. Mẹ và con Phần 1: Những ngày thơ ấu Lúc con mở mắt chào đời. Mẹ ôm con trong vòng tay Con cám ơn mẹ bằng những tiếng khóc thét lên Lúc con lên 1, Mẹ bú mướm cho con và tắm rửa cho con mỗi ngày Con cám ơn mẹ bằng những tiếng khóc quấy suốt đêm dài Lúc con lên 2, Mẹ dắt con chập chững từng bước đi Con cám ơn mẹ bằng cách bỏ chạy thật xa khi mẹ cất tiếng gọi con Lúc con lên 3, Mẹ chăm sóc từng bữa ăn cho con với tất cả tình yêu thương Con cám ơn mẹ bằng cách hất tung mọi thức ăn xuống sàn Lúc con lên 4, Mẹ cho con những cây bút chì màu Con cám ơn mẹ bằng cách bôi màu lung tung lên bàn ăn Lúc con lên 5, Mẹ sửa soạn quần áo thật đẹp cho con đi kỳ nghỉ hè Con cám ơn mẹ bằng cách nhảy tõm vào vũng bùn đầu tiên con gặp Lúc con lên 6, Mẹ nắm tay dắt con đến trường Con cám ơn mẹ bằng cách hét toáng lên “ Không đi đâu, không đi đâu” Lúc con lên 7, Mẹ mua cho con một quả bóng để con chơi đùa Con cám ơn mẹ bằng cách ném bóng vỡ cửa kính nhà kế bên Lúc con lên 8, Mẹ mua cho con một que kem Con cám ơn mẹ bằng cách để nó chảy nhỏ giọt ướt bẩn cả vạt áo Lúc con lên 9, Mẹ mời cô giáo đến nhà dạy dương cầm cho con Con cám ơn mẹ bằng cách chẳng hề bận tâm đến việc luyện tập Lúc con lên 10, Mẹ suốt ngày đưa đón con, từ sân chơi bóng đến sàn tập đến những bữa tiệc sinh nhật Con cám ơn mẹ bằng cách nhảy ra khỏi xe, chẳng bao giờ ngoái lại nhìn mẹ Lúc con lên 11, Mẹ dẫn con và lũ bạn nghịch ngợm đi xem chiếu bóng Con cám ơn mẹ bằng cách đòi ngồi ở dãy nghế khác Lúc con lên 12, Mẹ căn dặn con không được xem những bộ phim không phù hợp lứa tuổi Con cám ơn mẹ bằng cách chờ đến lúc mẹ vắng nhà là xem đến thoả thích
  26. 26 Mẹ và con (phần 2): Thời niên thiếu Khi con 13 tuổi, Mẹ bảo đã đến lúc con phải cắt tóc không được để đầu bù xù như vậy Con cám ơn mẹ bằng cách bảo rằng Mẹ chẳng biết gì về mode tóc cả Khi con 14 tuổi, Mẹ trả tiền cho chuyến đi trại hè một tháng của con Con cám ơn mẹ bằng cách chẳng hề viết dù chỉ là một lá thư cho mẹ Khi con lên 15 tuổi, Mẹ tan sở làm về nhà mong chờ vòng tay ôm chặt của con Con cám ơn mẹ bằng cách ở lì trong phòng và chốt cửa lại Khi con 16 tuổi, Mẹ tập cho con lái chiếc xe của mẹ Con cám ơn mẹ bằng cách lấy nó đi bất kỳ khi nào con có thể Khi con 17 tuổi, Mẹ ngồi đợi một cuộc điện thoại quan trọng Con cám ơn mẹ bằng cách tán chuyện cùng với chúng bạn trên điện thoại suốt đêm Khi con 18 tuổi, Mẹ khóc vì sung sướng trong ngày lễ con tốt nghiệp Con cám ơn mẹ bằng cách vui chơi cùng chúng bạn trong tiệc chia tay đến tận sáng hôm sau Mẹ và con (phần 3): Lớn khôn và trưởng thành Con 19 tuổi, Mẹ đóng học phí cho con vào đại học, chở con đến ký túc xá, mang vác hành lý giúp con Con cám ơn mẹ bằng cách chào tạm biệt mẹ ở bên ngoài cổng ký túc xá để khỏi phải xấu hổ trước mặt bạn bè Con 20 tuổi, Mẹ hỏi han con rằng con đã hẹn hò vơí một ai chưa Con cám ơn mẹ bằng cách đáp lại rằng “ Chẳng phải việc của mẹ” Con 21 tuổi, Mẹ gợi ý một vài công việc cho bước đường tương lai của con Con cám ơn mẹ bằng cách đáp rằng “ Con chẳng muốn giống như mẹ” Con 22 tuổi, Mẹ xúc động ôm chặt con trong ngày lễ con tốt nghiệp đại học Con cám ơn mẹ bằng lời xin thưởng cho một chuyến du lịch châu âu Con 23 tuổi, Mẹ sắm sửa những đồ đạc cho căn hộ đầu tiên của con Con cám ơn mẹ bằng cách bảo vơí chúng bạn rằng những đồ đạc ấy trông thậ xấu xí Con 24 tuổi, Mẹ hẹn gặp người bạn sắp cưới của con và hỏi han về những dự định tương lai của hai đứa Con cám ơn mẹ bằng ánh mắt nhìn giận dỗi và tiếng càu nhàu “ thôi đi mẹ, xin mẹ” Con 25 tuổi, Mẹ giúp con trang trải chi phí cho tiệc cưới, rồi mẹ khóc và bảo con mẹ yêu con biết dường nào Con cám ơn mẹ bằng cách dọn nhà tới tận một vùng đất xa xôi khác của đất nước Con 30 tuổi, Mẹ gọi điện thoại dặn dò con vài điều về cách chăm sóc trẻ sơ sinh Con cám ơn mẹ bằng lời đáp “ Mẹ ơi, thơì buổi bây giờ đã khác xưa rồi” Con 40 tuổi, Mẹ gọ điện nhắc con về ngày sinh nhật của một người họ hàng Con cám ơn mẹ bằng cách bảo rằng “ mẹ ơi thực sự con rất bận” Con 50 tuổi, Mẹ ngã ốm và cần đến sự chăm sóc của con, con cám ơn mẹ bằng cách đọc những sách vở về gánh nặng của cha mẹ đối vơí con cái Rồi một ngày kia mẹ lặng lẽ ra đi. Và mọi điều mà con đã chẳng bao giờ làm vì mẹ đổ ập xuống như một tiếng sét ngang trơì “ Gió mùa thu mẹ ru con ngủ Năm canh chày thức đủ năm canh” Mỗi chúng ta chỉ có một người mẹ, chẳng có gì có thể thay thế được người. Hãy luôn yêu kính mẹ hơn cả chính bản thân bạn, mỗi một phút giây trong cuộc đời bạn. Cuộc sống sẽ trở nên vô nghĩa nếu vắng mẹ. Một khi mẹ ra đi, những gì còn lại trong bạn chỉ là những kỷ niệm dấu yêu về mẹ và cả nhiều hối tiếc. Thân ái, Hải Ngọc Sức mạnh của người mẹ Ngày xưa có hai bộ lạc xung khắc với nhau cùng sống trong dãy Andes, một bộ lạc sống ở ngọn núi thấp còn bộ lạc kia sống trên ngọn núi cao. Một ngày nọ, bộ lạc ở trên núi cao xuống xâm lược bộ lạc ở ngọn núi thấp và họ đã bắt cóc một đứa bé đem về lãnh địa của mình. Những cư dân ở vùng núi thấp không biết làm thế nào để leo lên núi cao. Họ không biết đường đi nào mà người trên núi cao thường dùng, không biết làm thế nào để lùng ra được những người của bộ lạc
  27. 27 vùng núi cao trong địa hình đồi dốc như thế. Họ cố gắng dùng hết cách này đến cách khác để leo lên núi cũng như cố gắng tìm đường lên núi để tìm đem đứa bé trở về Sau vài ngày nỗ lực tìm kiếm, họ chỉ lên được vài trăm mét. Cảm thấy vô vọng và không thể lo liệu được, những người trong bộ lạc dưới núi thấp xem như vô phương tìm kiếm, và họ bắt đầu chuẩn bị đồ đạc để trở về làng. Đúng lúc ấy, họ nhìn thấy mẹ của đứa bé đang đi về phía họ. Họ nhận ra cô đang địu đứa bé trên lưng đi xuống từ một ngọn núi mà bọn họ đã không tìm ra đường để leo lên. Một người đàn ông không khỏi ngạc nhiên: “ Nhờ đâu mà cô có thể làm được như thế khi ngay cả chúng tôi - những người đàn ông tài ba và mạnh mẽ nhất làng - cũng không thể làm đựơc?” Cô từ tốn trả lời: “ Bởi vì nó là con của tôi !” Lời nhắn của một người mẹ * Trong cuộc sống luôn có những niềm vui, nỗi buồn, sự đau khổ hay thất vọng mà chúng ta cần phải vượt qua, với những lời khuyên và sự động viên của người mẹ sẽ giúp ta có thêm nghị lực trong cuộc sống, để trở thành một người có ích trong xã hội. Sau đây là lời nhắn của một người mẹ gửi đến con mà tôi đã đọc được và thấy rất ý nghĩa, mời các bạn cùng đọc và suy nghĩ. - Mẹ có thể cho con cuộc sống, nhưng mẹ không thể sống mãi với con. - Mẹ có thể chỉ đường cho con, nhưng mẹ không thể luôn ở bên cạnh để dẫn con đi. - Mẹ có thể dạy con về cưộc sống, nhưng mẹ không thể làm cho con luôn có lòng tin. - Mẹ có thể mua cho con quần áo đẹp, nhưng mẹ không thể làm cho con luôn giữ được tâm hồn đẹp. - Mẹ có thể cho con sự yêu thương, nhưng mẹ không thể bắt con phải yêu thương tất cả mọi người. - Mẹ có thể dạy con chia sẻ, nhưng mẹ không thể làm cho con không có một chút ích kỷ. - Mẹ có thể dạy con sự tự trọng, nhưng mẹ không thể bắt con phải tôn trọng người khác. - Mẹ có thể khuyên con về bạn bè, nhưng mẹ không thể cho bạn cho con. - Mẹ có thể dạy con về những điều không tốt trong cuộc sống, nhưng mẹ không thể nói “ không” thay cho con. - Mẹ có thể nói cho con về những ước mơ và mục đích sống, nhưng mẹ không thể đạt được chúng giúp con. - Mẹ có thể dạy con về sự tử tế, nhưng mẹ không thể bắt con phải cư xử đúng trong mọi trường hợp. Nhưng mẹ có thể yêu thương con vô điều kiện trong suốt cuộc đời và mẹ sẽ luôn như thế. Sự tích lễ Vu Lan và lễ cúng cô hồn Rằm tháng 7 Âm lịch hàng năm là ngày xá tội vong nhân, dân gian gọi một cách nôm na là ngày cúng cô hồn. Nhưng đây cũng còn là ngày báo hiếu mà giới tăng ni Phật tử gọi là ngày lễ Vu Lan. Vậy lễ này và lễ cúng cô hồn có phải là một hay không ? Và đâu là xuất xứ của hai tiếng “ Vu Lan “ ? Lễ Vu Lan bắt nguồn từ sự tích về lòng hiếu thảo của Ông Ma Ha Một Ðặc Già La, thường gọi là Ðại Mục Kiền Liên, gọi tắt là Mục Liên. Vốn là một tu sĩ khác đạo, về sau Mục Liên đã quy y và trở thành một đệ tử lớn của Phật, đạt được sáu phép thần thông rồi được liệt vào hạng thần thông đệ nhất trong hàng đệ tử của Phật. Sau khi đã chứng quả A La Hán, Mục Liên ngậm ngùi nhớ đến mẫu thân, bèn dùng huệ nhãn nhìn xuống các cõi khổ mà tìm thì thấy mẹ đã đọa vào kiếp ngạ quỷ (quỷ đói) nơi địa ngục A Tì. Thân hình tiều tụy, da bọc xương, bụng ỏng đầu to, cổ như cọng cỏ. Mẹ Mục Liên đói không được ăn, khát không được uống. Quá thương cảm xót xa, Mục Liên vận dụng phép thần thông, tức tốc đến chỗ mẹ. Tay bưng bát cơm dâng mẹ mà nước mắt lưng tròng. Mẹ Mục Liên vì đói khát lâu ngày nên giật vội bát cơm mà ăn. Tay trái
  28. 28 bưng bát, tay phải bốc cơm nhưng chưa vào đến miệng thì cơm đã hóa thành lửa. Mục Liên đau đớn vô cùng, khóc than thảm thiết rồi trở về bạch chuyện với Ðức Phật để xin được chỉ dạy cách cứu mẹ. Phật cho Mục Liên biết vì nghiệp chướng của các kiếp trước mà mẹ ông mới phải sanh vào nơi ác đạo làm loài ngạ quỷ. Một mình Mục Liên thì vô phương cứu được mẹ dù ông có thần thông đến đâu và dù lòng hiếu thảo của ông có thấu đến đất trời, động đến thần thánh. Phải nhờ đến uy đức của chúng tăng khắp các nẻo đồng tâm hiệp ý cầu xin cứu rỗi cho mới được. Bởi vậy, Phật dạy Mục Liên phải thành kính đi rước chư tăng khắp mười phương về, đặc biệt là các vị đã chứng được bốn quả thánh hoặc đã đạt được sáu phép thần thông. Nhờ công đức cầu nguyện của các vị này, vong linh mẹ Mục Liên mới thoát khỏi khổ đạo. Phật lại dạy Mục Liên sắm đủ các món để dâng cúng các vị ấy, nào là thức thức thời trân, hương dâu đèn nến, giường chõng chiếu gối, chăn màn quần áo, thau rửa mặt, khăn lau tay cùng các món nhật dụng khác. Ðúng vào ngày rằm tháng 7 thì lập trai đàn để cầu nguyện, thiết trai diên để mời chư tăng thọ thực. Trước khi thọ thực, các vị này sẽ tuân theo lời dạy của Ðức Phật mà chú tâm cầu nguyện cho cha mẹ và ông bà bảy đời của thí chủ được siêu thoát. Mục Liên làm đúng như lời Phật dạy. Quả nhiên vong mẫu của ông được thoát khỏi kiếp ngạ quỷ mà sanh về cảnh giới lành. Cách thức cúng dường để cầu siêu đó gọi là Vu Lan bồn pháp, lễ cúng đó gọi là Vu Lan bồn hội, còn bộ kinh ghi chép sự tích trên đây thì gọi là Vu Lan bồn kinh. Ngày rằm tháng 7 do đó được gọi là ngày lễ Vu Lan. Vậy lễ này có phải cũng là lễ cúng cô hồn hay không ? Không ! Ðây là hai lễ cúng khác nhau được cử hành trong cùng một ngày. Sự tích lễ cúng cô hồn đại khái như sau: Cứ theo “ Phật Thuyết Cứu Bạt Diệm Khẩu Ngạ Quỷ Ðà La Ni Kinh” mà suy thì việc cúng cô hồn có liên quan đến câu chuyện giữa ông A Nan Ðà, thường gọi tắt là A Nan, với một con quỷ miệng lửa (diệm khẩu) cũng gọi là quỷ mặt cháy (diệm nhiên). Có một buổi tối, A Nan đang ngồi trong tịnh thất thì thấy một con ngạ quỷ thân thể khô gầy, cổ nhỏ mà dài, miệng nhả ra lửa bước vào. Quỷ cho biết rằng ba ngày sau A Nan sẽ chết và sẽ luân hồi vào cõi ngạ quỷ miệng lửa mặt cháy như nó. A Nan sợ quá, bèn nhờ quỷ bày cho phương cách tránh khỏi khổ đồ. Quỷ đói nói: “ Ngày mai ông phải thí cho bọn ngạ quỷ chúng tôi mỗi đứa một hộc thức ăn, lại vì tôi mà cúng dường Tam Bảo thì ông sẽ được tăng thọ mà tôi đây cũng sẽ được sanh về cõi trên “. A Nan đem chuyện bạch với Ðức Phật. Phật bèn đặt cho bài chú gọi Là “ Cứu Bạt Diệm Khẩu Ngạ Quỷ Ðà La Ni”, đem tụng trong lễ cúng để được thêm phước. Phật tử Trung Hoa gọi lễ cúng này là Phóng diệm khẩu, tức là cúng để bố thí và cầu nguyện cho loài quỷ đói miệng lửa, nhưng dân gian thì hiểu rộng ra và trại đi thành cúng cô hồn, tức là cúng thí cho những vong hồn vật vờ không nơi nương tựa vì không có ai là thân nhân trên trần gian cúng bái. Vì tục cúng cô hồn bắt nguồn từ sự tích này, cho nên ngày nay người ta vẫn còn nói cúng cô hồn là Phóng diệm khẩu. Có khi còn nói tắt thành Diệm khẩu nữa. Diệm khẩu, từ cái nghĩa gốc là (quỷ) miệng lửa, nay lại có nghĩa là cúng cô hồn. Ðiều này góp phần xác nhận nguồn gốc của lễ cúng cô hồn mà chúng tôi đã trình bày trên đây. Phóng diệm khẩu mà nghĩa gốc là “ thả quỷ miệng lửa “, về sau lại được hiểu rộng thêm một lần nữa thành “ tha tội cho tất cả những người chết “. Vì vậy, ngày nay mới có câu: “ Tháng bảy ngày rằm xá tội vong nhân “. Vậy lễ Vu Lan và lễ cúng cô hồn là hai lễ cúng khác nhau. Một đằng thì liên quan đến chuyện ông Mục Liên, một đằng lại liên quan đến chuyện ông A Nan. Một đằng là để cầu siêu cho cha mẹ và ông bà bảy đời, một đằng là để bố thí cho những vong hồn không ai thờ cúng. Một đằng là báo hiếu, một đằng là làm phước. Vu lan cho Cha Mẹ Cứ mỗi năm Vu Lan về lòng người con Phật lại rộn ràng, xao xuyến. Vu Lan là ngày kỹ niệm
  29. 29 lớn nhắc về tình Mẹ qua tích chuyện xưa có thật của Ngài Mục Kiền Liên. Người con đại từ, đại hiếu đó đã cứu Mẹ ra khỏi ách khổ trầm luân trong địa ngục A Tỳ. Lòng hiếu thảo của Ngài đã được nhắc nhở, truyền tụng cách đây hơn hai ngàn năm trăm năm, mà bây giờ vẫn còn mãi, và có lẽ sẽ mãi mãi mà thôi. Bởi hình ảnh hiếu hạnh cao đẹp như vậy, nên người Phật tử nào cũng đều ít nhiều nghĩ về Vu Lan trong mùa tháng bảy. Và hễ nghĩ về Vu Lan hẳn phải nghĩ về Mẹ. Nghĩ về Mẹ để được uống lại mật ngọt tình thương; nghĩ về Mẹ để được no đầy dòng sữa thương cảm. Em bé, trẻ nhỏ thương Mẹ, yêu Mẹ đã đành, mà người lớn, trưởng thành cũng thương Mẹ không kém em bé. Em nhỏ thương Mẹ để được gần Mẹ đòi quà, đòi bánh. Người lớn thương Mẹ, gần Mẹ để được ngắm, được nhìn. Tình thương của em nhỏ bộc lộ rõ ràng. Tình thương của người lớn đối với Mẹ thì âm thầm, sâu kín. Em nhỏ giận Mẹ thì khóc. Người lớn giận Mẹ bỏ đi. Nhưng em nhỏ sẽ không khóc mãi và người lớn cũng phải quay về thăm Mẹ. Tình Mẹ là một thứ tình thương thật bình thường, mộc mạc không khó hiểu, sâu xa, khúc mắc. Vì tất cả mọi người ai cũng có Mẹ. Ai cũng thấy Mẹ mỗi ngày có gì đâu là lạ. Nhưng có một điều không phải bình thường dễ hiểu là mỗi người chỉ có mỗi một Mẹ mà thôi ! Nếu chẳng may có gì xãy ra với Mẹ, thì không ai có thể thay thế cho Mẹ được, cho dù có đi hết cả vòng trái đất để tìm. Do vậy tình thương Mẹ nghe thật đơn sơ nhưng không đơn sơ, nghe thật bình thường nhưng không bình thường, mà phải nói tình thương về Mẹ là huyền diệu, cao cả nhất trên thế gian nầy. Trong Kinh Tương Ưng Bộ, đức Phật có nhắc nhở, dạy cho các vị Tỳ Kheo về công lao to lớn của Mẹ, ví qua những hình ảnh không thể nghĩ bàn: “ Này các Tỳ Kheo, sữa Mẹ mà các thầy đã uống trong suốt quá trình cuộc sống luân hồi nhiều hơn nước trong đại dương”. (1) Nghe qua lời dạy của đức Phật, có thể nói không bút mực nào tả được hết tình Mẹ. Đã biết về Mẹ, nhưng còn tình Cha thì sao! Tình Cha cũng lại vô cùng. Có ai mất Cha mà đã không buồn khóc chăng? Có ai đã dằn được xúc động khi bất chợt thoáng nhìn nét nhăn lo lắng hằn trên mặt của Cha vì buồn lo cho vợ con chăng? và có ai lại không sung sướng khi được Cha xoa đầu thương nựng chăng? “ Công Cha như núi thái Sơn, nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chãy ra ” Vậy thì tình Mẹ càng sâu thì tình Cha càng rộng. Nhắc đến hai đấng sanh thành đức Phật lại dạy thêm, theo Kinh Tăng Chi: “ Này các Tỳ Kheo, Như Lai nói có hai hạng người khó thể trả ơn được là Mẹ và Cha. Này các Tỳ Kheo nếu để Cha Mẹ trên đôi vai suốt cả năm, đấm bóp, thoa xức, tắm rữa và dù Cha Mẹ có phóng uế trên người cũng không nhòm gớm, làm như vậy cũng chưa gọi là đền ơn tròn đủ ” (2) Thế thì còn hạnh phúc nào hơn khi được cả Cha Mẹ còn sống trên cõi đời! Vu Lan trong ý nghĩa hiếu hạnh trọn vẹn không riêng nhắc về Mẹ, mà còn có Cha bên cạnh nữa. Cầu chúc tất cả mọi người may mắn còn Cha Mẹ, cũng như những ai sớm vắng Cha Mẹ sẽ luôn luôn nhận hưởng dòng suối tình thương ngọt dịu trong ngày Đại Lễ Vu Lan. Ý Vọng Vu Lan Mỗi độ thu về, lá vàng lác đác rơi vào báo hiệu chúng ta biết để chuẩn bị hành đại lễ Vu Lan báo hiếu. Ngày lễ này ngày nai không còn là ngày lễ riêng cho Phật Giáo mà đã nghiễn nhiên trở thành ngày lễ truyền thống của dân tộc Việt, bởi vì hiếu đạo không phải di sản đặc thù của ngưòi Phật tử mà là một nghĩa vụ thiêng liêng của tất cả mọi người Từ các Đấng Thánh Nhân cao cả cho đến một người dân tầm thường không một ai không do cha mẹ sinh ra. Chính cha mẹ đã san sẻ một phần máu thịt để tạo nên hình hài của chúng ta. Nếu không do công ơn bể trời của hai đấng sinh thành thì làm sao chúng ta hiện hữu trên cõi đời này. Cha mẹ biết bao công lao, mồ hôi, nước mắt vơi bao khó nhọc, để cưu mang nuôi nấng,
  30. 30 dạy dỗ con nên người hữu ích cho xã hội, nhân quần. Sự hy sinh của cha mẹ đối với con cái không giới hạn, vị kỷ, vị lợi và hoàn toan quên mình. Tình thương của cha mẹ dành cho con là thứ tình cảm thiêng liêng không có bất cứ một thứ tình cảm nào trên cõi đời này có thể so sánh được. Do đó, báo hiếu cha mẹ cũng chính là nghĩa vụ cần yếu nhất, cao đẹp nhất mà chúng ta cần phải trân trọng tuân thủ. Đáng ra, phúc để những người con hiếu thảo may mắn có được, chỉ có người chí hiếu mới hoàn thành được cái nhân cách đích thực của một con người, một con người đúng với ý nghĩa là một sinh vật ưu việt nhất trong muôn vật. Đức Phật đã từng dạy “ Tâm HIếu là tâm Phật, đạo Hiếu là đạo Phật “ Vì vậy mà Đức Phật đã xác định “ Tối cao điều thiện không gì hơn hiếu, cùng cực điều ác không gì hơn bất hiếu “ Chúng ta thường nhe nhạc người đời ca tụng tình yêu, cho đó là thứ tình cảm cao cả nhất. Nhưng giả sư bất hạnh một ngày nào đó người yêu phải vĩnh biệt chúng ta trong lúc tuổi đời còn son trẻ thì chúng ta vẫn còn hy sinh tìm kiếm được một tình yêu thứ nữa trên cõi đời này. Còn đối với cha mẹ thì lại không thể, một khi cha mẹ đã khuất núi lìa đời thì dù cho chúng ta có tìm kiếm khắp mặt đất và suốt cả kiếp người, chúng ta vẫn không thể tìm lại được một người mẹ thứ hai, thứ ba nào khác. Bởi vì “ Mỗi người chỉ một mẹ mà thôi “ Thế thường có con không thể thương cha mẹ chứ không có một cha mẹ nào mà lại không thương yêu con mình. Tục ngữ có câu “ Cọp dữ không ăn thịt con “ Thế thì, người có óc suy nghĩ, có lương tâm rộng xét thì không thể không biết ơn, báo cho cha mẹ, Đức Phật dạy “ “ Từ vô lượng kiếp đến nay, chúng ta lang thang trong bao nẻo luân hồi, bỏ thân này, nhận thân khác, sinh đi, sinh lại nhiều lần, sữa mẹ mà ta đã bú còn nhiều hơn nước bốn biển “ Điều đó nhắc nhở chúng ta rõ thấy công ơn cha mẹ to lớn đến ngàn nào ! Trong nhân gian có những câu ca dao, tục ngữ thường ví công ơn cha mẹ thăm thẳm như trời, mênh mông như bể cả, chót vót như núi non, dằng đặc như sông dài, rực rỡ như mặt trời, tỏ rạng như ánh trăng sao “ Ơn cha lành như núi Thái Đức mẹ hiền sâu tựa bể khơi Dù cho dâng cả một đời Cũng không trả được ơn người sinh “ “ Ru hỡi, ru hời, ru ơi Đố ai đếm được mấy từng trời cao Đố ai dếm, được ngàn sao Đố ai đếm được công lao mẹ hiền” “ Đêm Vu Lan trăng tròn vành vạnh Như mẹ cha canh cánh biển lòng Cha còn như ngọn đèn chong Mẹ còn như ánh trăng mùa thu “ Rồi cũng thấy trong Kinh Đại Báo Phụ Mẫu Ân, Đức Phật kể ra mười công đức của mẹ đối với con và nên bao khốn khó vì con bởi thế nên phận làm con phải rắp tâm báo đền ân đức vô lượng đó qua 6 bổn phận làm con Trong trường bộ Kinh Thiện Sanh, Đức Phật cũng dạy “ phận làm người phải có 5 bổn phận đối
  31. 31 với cha mẹ” và trong Tăng Chi Bộ Kinh, Đức Phật cũng nhắc nhở 4 trách nhiệm mà người con phải làm để báo đáp công sinh thành cao cả của cha mẹ. Nhưng tiêu biểu vẫn là Kinh Vu Lan Bồn, Kinh này xướng minh tấm gương báo hiếu rất đặc biệt của Tôn giả Mục Kiền Liên, một sự điển hình suốt cả nghìn đời mà Đức Phật đã minh định di chúc cho hàng Phật tử, và chúng ta phải lấy đó làm gương. Người con muốn báo hiếu cha mẹ đã quá cố, phải gieo chút phước điền, mà đám ruộng phước thích hợp nhất cho Phật tử trông cậy và uy đức nhất cho Phật tử về nương đó cho Phật tử trông cậy và uy đức nhất cho Phật tử về nương đó là Chúng Tăng Đức mười phương trong ngày tự tứ vì phải trải qua 3 tháng an cư, chúng Tăng đã nghiêm trị tịnh giới, thúc liễm thân tâm, huân tu tam nghiệp, nên phần lớn đạt được những kết quả đáng kể, một khi Tăng chúng cùng nhau hoà hợp u học nghiêm trì giới luật thanh tịnh, đó chính là hiếu trung cho sự hưng thịnh của chánh pháp. Thế nên ngày rằm tháng bảy cũng là ngày Chư Phật hoan hỷ, ngày tựu thành công phu tu tập, ngày chúng Tăng tự tứ và Phật tử phải thực hiện thiên chức cao cả để báo ân thâm cha mẹ Nhân ngày Vu Lan Báo Hiếu, để hồi hướng công đức báo đáp công ơn trời bể của cha mẹ quá khứ, nương nhờ uy lực hộ trì của Tam Bảo mà được vĩnh viễn thoát khỏi trầm luân động lạc, thường hằng an vui nơi tịnh cảnh. Nguyện cầu cha mẹ và lục thân quyến thuộc hiện tiền đạo tâm kiên cố, phước huện tăng long, cùng phổ nguyện cho thế giới hòa bình, Phật nhựt tăng huy, Pháp luân thường chuyển, muôn loài sinh linh đồng hưỏng lợi lạc Tô mì của người lạ Tối hôm đó Sue cãi nhau với mẹ, rồi không mang gì theo cô đùng đùng ra khỏi nhà. Trong lúc đang lang thang trên đường, cô mới nhớ ra rằng mình chẳng có đồng bạc nào trong túi, thậm chí không có đủ mấy xu để gọi điện về nhà. Cùng lúc đó cô đi qua một quán mì, mùi thơm bốc lên ngào ngạt làm cô chợt cảm thấy đói ngấu. Cô thèm một tô mì lắm nhưng lại không có tiền! Người bán mì thấy cô đứng tần ngần trước quầy hàng bèn hỏi: “ Này cô bé, cô có muốn ăn một tô không?”. “ Nhưng nhưng cháu không mang theo tiền ” - cô thẹn thùng trả lời. “ Được rồi, tôi sẽ đãi cô - người bán nói - Vào đây, tôi nấu cho cô một tô mì”. Mấy phút sau ông chủ quán bưng tới cho cô một tô mì bốc khói. Ngồi ăn được mấy miếng, Sue lại bật khóc. “ Có chuyện gì vậy?” - ông ta hỏi. “ Không có gì. Tại cháu cảm động quá!” - Sue vừa nói vừa lấy tay quẹt nước mắt. “ Thậm chí một người không quen ngoài đường còn cho cháu một tô mì, còn mẹ cháu, sau khi cháu cự cãi đã đuổi cháu ra khỏi nhà. Chú là người lạ mà còn tỏ ra quan tâm đến cháu, còn mẹ cháu bả ác độc quá!” - cô bé nói với người bán mì Nghe Sue nói, ông chủ quán thở dài: “ Này cô bé, sao lại nghĩ như vậy? Hãy suy nghĩ lại đi, tôi mới chỉ đãi cô có một tô mì mà cô đã cảm động như vậy, còn mẹ cô đã nuôi cô từ khi cô còn nhỏ xíu, sao cô lại không biết ơn mà lại còn dám cãi lời mẹ nữa?”. Sue giật mình ngạc nhiên khi nghe điều đó. “ Tại sao mình lại không nghĩ ra nhỉ? Một tô mì của người lạ mà mình cảm thấy mang ơn, còn mẹ mình đã nuôi mình hàng bao năm qua mà thậm chí mình chưa bao giờ tỏ ra quan tâm đến mẹ dù chỉ một chút. Mà chỉ vì một chuyện nhỏ mình lại cự cãi với mẹ? Trên đường về, cô thầm nghĩ trong đầu những điều cô sẽ nói với mẹ: “ Mẹ ơi, con xin lỗi. Con biết đó là lỗi của con, xin mẹ tha thứ cho con ”. Khi bước lên thềm cửa, cô nhìn thấy mẹ đang mệt mỏi và lo lắng vì đã tìm kiếm cô khắp nơi. Nhìn thấy Sue, mẹ cô mừng rỡ nói: “ Sue, vào nhà đi con. Chắc con đói bụng lắm rồi phải không? Cơm nước mẹ nấu xong nãy giờ rồi, vào mà ăn ngay cho nóng ”. Không thể kềm giữ được nữa, Sue òa khóc trong tay mẹ.
  32. 32 Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta dễ cảm kích với những hành động nhỏ mà một số người chung quanh làm cho chúng ta, nhưng đối với những người thân thuộc, nhất là cha mẹ, chúng ta lại xem sự hy sinh của họ như chuyện đương nhiên Tình yêu và sự quan tâm lo lắng của cha mẹ là món quà quý giá nhất mà chúng ta được tặng từ khi mới chào đời. Cha mẹ không mong đợi chúng ta trả công nuôi dưỡng, nhưng Liệu có bao giờ chúng ta biết quý trọng sự hy sinh vô điều kiện này của cha mẹ chúng ta chưa? Hoá đơn Peter là con trai của một chủ cửa hàng bách hóa nhỏ đầu phố. Cậu thường đến cửa hàng của mẹ chơi. Mỗi ngày cửa hàng đều có không ít những hóa đơn trả tiền hoặc thu tiền hàng cần thanh toán hoặc chuyển đến khách hàng. Peter thường được mẹ giao nhiệm vụ đem những hóa đơn đó đến bưu điện gửi. Dần dần việc này khiến cậu cảm thấy dường như mình cũng đã trở thành một nhà kinh doanh nhỏ. Ngày kia Peter nghĩ: Mình cũng viết một hóa đơn gửi cho mẹ, trong đó viết rõ những khoản mà mẹ phải trả cho mình về những gì đã giúp mẹ mỗi ngày. Sáng hôm sau, mẹ cậu nhận được hóa đơn trong đó ghi rõ: “ Mẹ cần thanh toán cho con trai Peter những khoản sau: - Vận chuyển đồ dùng về nhà: 2 đồng - Đem thư đến bưu điện gửi: 1 đồng - Giúp người lớn dọn dẹp vườn hoa: 2 đồng - Cả tuần lễ con đều ngoan ngoãn và vâng lời: 1 đồng Tổng cộng: 6 đồng” Mẹ Peter xem hóa đơn và không nói gì cả. Đến bữa tối, Peter phát hiện dưới khay ăn của mình 6 đồng tiền công. Cậu rất vui, nhưng vừa định bỏ tiền vào túi thì thấy kèm theo một hóa đơn thu tiền khác mà tên người nhận là cậu. Peter rất ngạc nhiên. Peter cần thanh toán cho mẹ những khoản sau: - Sống 10 năm hạnh phúc trong ngôi nhà của mẹ: 0 đồng - Khoản chi phí cho việc sinh hoạt ăn uống trong 10 năm: 0 đồng - Khoản tiền mẹ chăm sóc Peter mỗi khi đau bệnh: 0 đồng Từ đó đến nay Peter luôn có một người mẹ thương yêu và chăm sóc: 0 đồng Tổng cộng: 0 đồng Peter đọc đi đọc lại tờ hóa đơn. Cậu hối hận đến đỏ cả mặt. Lát sau, Peter đến bên mẹ và rúc vào lòng mẹ, nhè nhẹ bỏ 6 đồng tiền vào túi mẹ. 9 ân đức của Cha Mẹ Sinh: người Mẹ phải khó nhọc cưu mang hơn chín tháng, chịu sự đau đớn trong lúc đẩy thai nhi ra khỏi lòng mẹ Cúc: Nuôi dưỡng, nâng đỡ, chăm nom, săn sóc hài nhi cả vật chất lẫn tinh thần. Tình cảm rất tự nhiên nhưng gắn bó ân cần, nên khi Cha Mẹ nhìn con thêm hân hoan vui vẻ, bé nhìn Cha Mẹ càng mừng rỡ cười tươi. Súc: Cho bú mớm, lo sữa nước cháo cơm, chuẩn bị áo xống ấm lạnh theo thời tiết mỗi mùa ; trông cho con lần hồi biết cử động, điều hòa và nên vóc nên hình cân đối xinh đẹp.
  33. 33 Dục: Dạy dỗ con thơ động chân cất bước linh hoạt tự nhiên ; biết chào kính người lớn, vui với bạn đồng hàng ; tập con từ câu nói tiếng cười hồn nhiên vui vẻ. Khi trẻ lớn khôn thì khuyên răng dạy dỗ con chăm ngoan, để tiến bước trên đường đời. “ Dạy con từ thuở còn thơ, Mong con lanh lợi, mẹ cha yên lòng “ Vũ: Âu yếm, nâng niu, vuốt ve, bế ẵm để con trẻ vào đời trong tình cảm trìu mến thân thương. Cố: Chăm nom, thương nhớ, đoái hoài, cố cập con trẻ từ tấm bé đến khi không lớn, lúc ở gần cũng như lúc đi xa: “ Con đi đường xa cách; Cha Mẹ bóng theo hình; Ngày đêm không ngơi nghỉ; Sớm tối dạ nào khuây” Phúc: Giữ gìn, đùm bọc, che gió, chắn mưa, nhường khô, nằm ướt, hay Cha Me quên mình chống đỡ những bạo lực bất cứ từ đầu đến, để bảo vệ cho con. Phục: theo khả năng và tâm tính của trẻ mà uốn nắn, dạy dỗ, tìm phương pháp hướng dẫn trẻ vươn lên hợp tình đời lẽ đạo, tránh cho con bị lôi cuốn bởi tiền tài ảo vọng, vật chất và thị hiếu bên ngoài. Trưởng: Lo lắng tận tình, đầu tư hợp lý, cho con học tập để chuẩn bị dấn thân với đời; cố vấn cho con nên vợ thành chồng xứng hợp với gia phong, thế đạo. Dù không cố chấp vấn đề “ môn đăng hộ đối”, nhưng vợ chồng so le về tuổi tác, trình độ, sức khỏe và khả năng thu hoạch tiền tài cũng thiếu đi phần nào hạnh phúc lứa đôi, mà tuổi trẻ thường vì tiếng sét ái tình, làm lu mờ lý trí, khi tỉnh ngộ xem như chén nước đã đổ, khó mà lấy lại đủ! Chuyện cây táo Cách đây rất lâu, ở 1 làng nọ có một cây táo cổ thụ. Hàng ngày có 1 cậu nhỏ hay ra chơi đùa với cây. Cậu leo trèo lên ngọn cây, hái táo để ăn và khi đã mệt mỏi cậu ngủ thiếp đi dưới bóng râm của nó. Cậu rất yêu quí cây táo và cây táo cũng thích chơi đùa với cậu. Thời gian trôi đi, cậu nhỏ ngày nào đã lớn và không còn chơi đùa với cây táo nữa. Một ngày nọ cậu xuất hiện với vẻ mặt rất buồn bã. Cây táo muốn cậu chơi đùa với nó, nhưng cậu từ chối: - Tôi không còn nhỏ nữa và tôi không muốn chạy xung quanh cây. Tôi muốn chơi đồ chơi kia nhưng tôi không có tiền để mua chúng. - Tôi cũng không có tiền - Cây táo nói - nhưng cậu có thể hái các trái táo để bán và cậu sẽ có tiền. Cậu trai rất mừng khi nghe đề nghị như vậy. Cậu hái hết các quả táo mang đi bán và không trở lại nữa. Cây táo rất buồn vì nhớ cậu. Một ngày kia, cậu bé ngày nào đã trở thành 1 chàng trai, đến bên cây táo. Nó rất vui mừng và đề nghị cậu chơi dùa với nó. Nhưng chàng trai từ chối và đề nghị cây táo hãy cho chàng 1 ngôi nhà để gia đình của chàng trú ẩn. -Tôi kô có nhà đê cho cậu - cây táo nói - nhưng cậu có thể chặt những tán cây của tôi để làm nhà. Và thế là chàng trai chặt hết các tán cây, vui vẻ mang đi. Cây táo rất hạnh phúc khi thấy chàng trai vui nhưng không thấy chàng quay lại. Nó trở nên buốn bã và cô độc. Vào 1 ngày hè nóng nực rất lâu sau đó, ngươi đàn ông- cậu bé lại xuất hiện. Và cây táo lại rất vui mừng. Nó muốn chơi đùa, nhưng người đàn ông ấy từ chối vì mệt mỏi. Ông ấy muốn có 1 chiếc thuyền để nghỉ ngơi và muốn cây táo giúp mình. Cây táo đề nghị người đàn ông hãy đốn thân cây to lớn của nó đề làm thuyền. Người đàn ông đốn cây và không xuất hiện nữa. Cuối cùng, vào 1 buổi chiều, ông lão - cậu bé đã xuất hiện. - Ôi con trai, bây giờ thì ta không còn gì để cho con nữa rồi - cây táo nói - Không còn những quả táo chín ngọt - Con không còn răng để ăn táo
  34. 34 - Cũng không còn cành để con leo - Con không đủ sức để làm việc dó. - Thật sự ta không còn gì nữa, chỉ còn mỗi gốc cây - Cây táo khóc - Con không cần cái gì nữa cả. Chỉ cần 1 chỗ để nghỉ ngơi thôi. Nói rồi ông lão ngồi lên gốc cây. Cây táo rất đỗi vui mừng. Nó cười qua làn nước mắt. Đây chỉ là 1 câu chuyện ngụ ngôn. Cây táo là cha mẹ chúng ta. Khi chúng ta còn bé chúng ta rất thích chơi đùa với Bố, Mẹ. Nhưng khi chúng ta lớn thì chúng ta rời bỏ họ và chỉ quay về khi chúng ta cần lấy thứ gì hay chúng ta có những nỗi phiền muộn. Cha mẹ vẫn sẵn sàng tha thứ đón nhận chúng ta và làm tất cả những gì miễn là chúng ta được hạnh phúc. Cha tôi Thứ bảy, ngày 17. Enricô ơi ! Chắc hẳn những bạn con như Côrêtti và Garônê không bao giờ trả lời cha mẹ một cách vô lễ như con đã đối với cha con chiều qua. Con phải hứa cùng mẹ rằng từ nay con sẽ không thế nữa. Mỗi khi cha con mắng con là y như con nói trả những câu rất vô lễ. Con nên tưởng tượng đến một ngày kia - mà ngày ấy không thể tránh được - cha con hấp hối trên giường bệnh gọi con lại giường để trối trăng. Khi đó, nghe những câu nói cuối cùng của cha, chắc lòng con sẽ phải thổn thức, ân hận vì đã có điều ở tệ với cha. Lúc bấy giờ con mới hiểu rằng: trước kia cha con thực là một người bạn tốt của con; mỗi khi bất đắc dĩ phải phạt con thì lòng cha đau đớn hơn con và chỉ muốn cho con sửa lỗi nên cha mới phải làm cho con khóc. Trừ lòng yêu con, thương con, còn ngoại giả cha con giấu hết. Nào con có biết: những khi phải lao tâm lao lực quá, tưởng mình chẳng còn sống được bao lâu nữa, cha con lại lo buồn cho con sau này sẽ phải chơ vơ, không nơi nương tựa! Nào con có biết: bao phen bị mối ưu phiền ấy ám ảnh, cha con đã vào giường con đang giấc ngủ say, đứng đó nhìn con mà nghĩ ngợi ! Nào con có biết: lắm khi cha con đang chán nản về việc đời không được như ý, chợt nhìn thấy con là mọi nỗi sầu đều tiêu tan cả vì người cha vất vả ấy cần đến tình yêu của con mới được yên lòng và trở nên can đảm. Trong lúc cha con đang trông mong vào lòng hiếu thảo của con; bỗng thấy con mang lòng lãnh đạm, tệ bạc thì cha con khổ thống biết là dường nào ? Con đừng lầm lạc vào con đường bội nghĩa vong ân ấy. Con nên nghĩ rằng ở đời này không có cái gì là vững bền cả, con có thể mồ côi cha lúc còn bé Con có thể mất cha trong một năm nữa, một tháng nữa hay ngày mai cũng không biết chừng ! Ôi ! đến lúc bấy giờ con sẽ thấy cảnh vật ở xung quanh con thay đổi cả, con sẽ nhìn thấy nhà ta vắng vẻ quạnh hiu, con sẽ trông thấy mẹ con đầu tang tóc rối, âm thầm chua xót ! Thôi ! Con ơi. Mẹ nói đã nhiều. Con hãy lên nhà tìm cha con, ôm gối cha mà xin lỗi Mẹ con. Mẹ tôi Sáng nay, cô giáo Ðan Cát Tiên lại chơi, cha tôi nhận thấy tôi đã nói một câu vô lễ với mẹ tôi. Vì thế, cha tôi răn tôi bằng lá thư sau đây, đọc rất cảm động: “ Trước mặt cô giáo của em con, con đã tỏ ra vô lễ với mẹ con. An ơi! Lần sau không được thế nữa! Thái độ hỗn hào của con đã xuyên thấu trái tim cha như một mũi dao. Cha còn nhớ mấy năm trước đây, mẹ con đã thức suốt đêm ở cạnh giường con, nghe hơi con thở, mẹ con đã lo lắng võ người và mỗi khi nghĩ đến nỗi phải “ bỏ” con thì lại sụt sùi. Con ơi! Con nên nghĩ đến những lúc ấy và không tệ với mẹ con, một người mẹ sẽ sẵn lòng đem một năm hạnh phúc của mình để chuộc một giờ đau đớn cho con, một người mẹ sẽ vui lòng đi ăn xin để nuôi con và sẵn
  35. 35 lòng hy sinh tính mệnh để cứu con sống! Con ơi! Trong đời con, con sẽ có những ngày buồn rầu, thảm đạm, nhưng cái ngày buồn thảm nhất, chính là ngày con mất mẹ con. Rồi đây, con sẽ trưởng thành, những cuộc phấn đấu sẽ rèn con nên người mạnh mẽ. Con sẽ không bao giờ quên được hình ảnh mẹ con và con sẽ ước gì lại được nghe thấy tiếng êm ái và trông thấy nét mặt hiền từ của mẹ con, vì dù lớn đến mức nào, khỏe đến mực nào, con vẫn thấy là một đứa trẻ trơ vơ và yếu đuối. Con sẽ hồi tưởng lại những lúc đã làm cho mẹ con phải mếch lòng mà con buồn. Lòng hối hận sẽ cắn rứt con. Hình ảnh dịu dàng và từ ái của mẹ con sẽ làm cho con thêm rầu rĩ. Con nên nhớ rằng lòng hiếu thảo là một bổn phận thiêng liêng của con người. Kẻ nào giày xéo lên chữ hiếu là kẻ khốn nạn. Quân giết người nếu biết tôn kính cha mẹ, cũng còn một điểm thành thực trong tâm; con người dù sang trọng tuyệt vời, nếu làm rầu lòng mẹ, xúc phạm đến mẹ, cũng là kẻ không có nhân cách. An ơi! Con van mẹ con đi, để mẹ con hôn con cho cái hôn ấy xóa sạch vết vô ơn ở trên trán con. Con ơi! Lòng cha vẫn yêu con, vì con là mối hy vọng quí báu nhất đời của cha, nhưng cha thà không con còn hơn là có đứa con ở bạc với mẹ!” Cha con! Cổ tích người cha Khi ông Trời bắt đầu tạo ra nguời cha đầu tiên trên thế gian, ngài chuẩn bị sẵn một cái khung thật cao. Một nữ thần đi ngang qua ghé mắt coi và thắc mắc: “ Thưa ngài, tại sao nguời cha lại cao đến như vậy? Nếu ông ta đi chơi bi với trẻ con thì phải quỳ gối, nếu ông ấy muốn hôn những đứa con mình lại phải cúi nguời. Thật bất tiện!”. Trời trầm ngâm một chút rồi gật gù: “ Ngươi nói có lý. Thế nhưng nếu ta để cho nguời cha chỉ cao bằng những đứa con, thì lũ trẻ sẽ biết lấy ai làm tầm cao mà vươn tới?”. Thấy Trời nặn đôi bàn tay nguời cha to và thô ráp, vị nữ thần lại lắc đầu buồn rầu: “ Ngài có biết đang làm gì không? Những bàn tay to lớn thường vụng về. Với đôi bàn tay ấy, nguời cha chật vật lắm mới có thể găm kim băng đóng tã, cài nút áo cho con trai, thắt chiếc nơ hồng cho con gái. Bàn tay ấy không đủ khéo léo để lấy những mảnh dằm nằm sâu trong da thịt mềm mại của trẻ”. Ông Trời mỉm cuời đáp: “ Nhưng đôi bàn tay to lớn vững chãi đó sẽ dìu dắt bọn trẻ qua mọi sóng gió, cho tới lúc chúng trưởng thành”. Vị nữ thần đứng bên cạnh nhìn Trời nặn nguời cha với một đôi vai rộng, lực luỡng. “ Tại sao ngài phí thế?”, nữ thần thắc mắc. “ Thế người cha sẽ đặt con ngồi đâu khi phải đưa nó đi xa? Lấy chỗ đâu cho đứa con ngủ gật gối đầu, khi đi xem xiếc về khuya?”. “ Quan trọng hơn, đôi vai đó sẽ gánh vác cả gia đình”, ông Trời đáp. Ông Trời thức trắng đêm để nặn cho xong nguời cha đầu tiên. Ngài cho tạo vật mới ít nói, nhưng mỗi lời phát ra là một lời quyết đoán. Tuy đôi mắt của nguời cha nhìn thấu mọi việc trên đời, nhưng lại bình tĩnh và bao dung. Cuối cùng khi đã gần như hoàn tất công việc, Trời thêm vào khóe mắt nguời cha vài giọt nuớc mắt. Nhưng sau một thoáng tư lự, Ngài lại chùi chúng đi. Thành ra người đời sau không mấy khi thấy được những giọt lệ hiếm hoi của nguời cha, mà chỉ có thể cảm và đoán được rằng ông ta đang khóc. Xong việc, ông Trời quay lại nói với nữ thần: “ Ngươi thấy đó, người cha cũng đáng yêu như nguời mẹ mà ta đã dồn bao công sức để tạo ra” 9 quan điểm của một người cha vĩ đại TTO - “ Bất cứ ai cũng có thể là một người cha, nhưng chỉ những người đàn ông thực sự mới là
  36. 36 người cha tốt” (vô danh). Một người cha tốt có thể tạo ra tất cả sự khác biệt trong cuộc sống của một đứa trẻ. Anh ta là trụ cột sức mạnh, nâng đỡ và rèn luyện con cái hình thành nhân cách. Công việc của người cha là bất tận, và thường thường, không đòi hỏi sự biết ơn. Nhưng để là một người cha tốt, đôi lúc cũng không phải dễ dàng. Sau đây là những quan điểm của một người cha vĩ đại - một người cha bình thường trong cuộc đời của những đứa con. 1. Cha là người chấp hành kỷ luật tốt. Một người cha tốt sẽ yêu con mình nhưng anh ta không cho phép con mình phạm lỗi. Người cha sẽ kịch liệt phản đối những việc làm không tốt của con mình, sẽ dùng tình yêu thương để bày tỏ quan điểm. Người cha làm điều này bằng sức mạnh của ngôn ngữ, chứ không phải bằng roi vọt. 2. Người cha cho phép con mình phạm lỗi. Một người cha tốt nhận ra rằng con mình cũng chỉ là những người bình thường, và chuyện phạm lỗi là một phần trong quá trình phát triển của chúng. Tuy nhiên, người cha cũng thể hiện rõ ràng là nếu con mình cứ lập lại những sai phạm một cách thiếu trách nhiệm thì người cha sẽ không tha thứ. 3. Tư tưởng cởi mở. Người cha tốt sẽ hiểu rằng mọi thứ đều thay đổi theo thời gian và không cố gắng ép buộc con phải theo một tiêu chuẩn nào như thời của mình. Ông ta sẽ không mong đợi con mình sống giống cách sống của mình, và làm những công việc như mình. Người cha cũng tôn trọng những giá trị và những ý kiến của con cái - nếu điều đó không tổn hại đến gia đình và những người khác. 4. Người cha dạy con mình nhận thức đúng giá trị mọi thứ. Một người cha tốt không bao giờ để con mình sống mãi trong sự trợ cấp. Người cha sẽ đòi hỏi con mình có công việc để ý thức được giá trị của đồng tiền và tầm quan trọng của học vấn. 5. Người cha dành thời gian cho con cái. Người cha biết sẽ thú vị như thế nào nếu cùng con mình vui đùa, xem phim hay cổ vũ con cái trong những trận thi đấu nào đó Người cha sẽ dành thời gian lắng nghe những đứa con mình và có những cuộc chuỵên trò vui vẻ, dễ chịu với chúng. Người cha cũng sẽ dành thời gian để giúp con mình làm bài tập nhà mỗi tối nếu cần thiết. 6. Người cha đem lại sự thông cảm. Mặc dù người cha có thể là một fan của bóng đá, nhưng nếu con trai của ông không cùng sở thích thì ông vẫn sẵn sàng chấp nhận. Người cha có thể trung thành với những ước mơ của ông nhưng nếu con trai ông ta có những ước mơ không như cha mình, người cha vẫn ủng hộ sự quyết định của con và giúp con vạch ra con đường khác để đi. 7. Người cha thách thức con mình. Người cha muốn con mình phải đạt đến mức tốt nhất mà chúng có thể và cho chúng những sự thách thức để giúp chúng phát triển hơn. Điều này có ý nghĩa rằng, người cha sẽ cho chúng những tự do để đối diện và giải quyết những xung đột trong cuộc sống của chúng. 8. Gia đình đối với người cha là vô giá. Không cần phải đắn đo, người cha sẽ bảo vệ gia đình mình bằng bất cứ điều gì mà ông ta có thể làm được. Người cha cũng sẵn sàng làm thêm công việc để giúp cho cuộc sống gia đình tốt hơn. 9. Tình thương của người cha luôn mênh mông - vô điều kiện. Đây là phẩm chất vĩ đại nhất của
  37. 37 một người cha tốt. Dù rằng người cha có thể thất vọng trước những lỗi lầm của con cái, về những hy vọng dành cho chúng không thành, nhưng người cha vẫn yêu thương con mình mà không cần quan tâm đến những điều đó 6 hình ảnh người cha 1. Có một người cha giữ hai cuốn nhật ký viết về con gái. Trong đó có một cuốn anh viết khi con đang còn trong bụng mẹ. Chín tháng mười ngày trải dài trong 100 trang viết khắc khoải mong chờ đứa con đầu lòng. 2. Có một người cha giữ một kỷ vật trong hộp đồ nữ trang gia bảo. Đó là một miếng kẽm hình tròn có đục lỗ đeo dây. Trên cả hai mặt đều ghi chữ số 34. Ít ai biết vật này có giá trị gì mà anh sợ mất nó hơn bất cứ món nữ trang quý giá nào. Những ngày đầu con gái chào đời là những ngày anh phấp phỏng “ lẻn” vào phòng sơ sinh mỗi ngày chục bận, để âu lo dòm vào đứa bé mỏng mảnh đang nằm trong lồng kính và chưa chịu mở mắt. Đứa bé mang số 34. Và những lần cô hộ lý đưa con anh đi tắm là một lần anh mong ngóng hồi hộp nhìn con số 34 để biết chắc rằng con anh không bị “ lạc”. Ngày đón con từ bệnh viện về, khi thay áo cho con gái, anh mừng rú lên khi thấy người ta bỏ quên “ vật báu” 34 vẫn còn đeo ở cánh tay con. Anh biết đó sẽ là vật quí còn theo anh mãi mãi. 3. Có một người cha khắc những vết khắc lên cột, vạch những vạch vôi lên tường để đo con gái lớn dần trong niềm vui và nỗi lo. Những vết khắc, vạch vôi là những bức tranh nhân bản đẹp tuyệt vời trong bất cứ ngôi nhà nào. 4. Có một người cha cứ trồng thêm một cây khi con thêm một tuổi. Và vườn cây cho con gái cứ nhiều lên trong hạnh phúc đớn đau của người cha khi nghĩ về cái ngày con lên xe hoa về nhà người khác. 5. Tất cả những việc tưởng chừng như “ ngớ ngẩn” của người cha dành cho con, để làm gì? Để một ngày kia con về cùng hạnh phúc Ba đôi lúc nhìn quanh cho đỡ nhớ nhà mình Đó là câu thơ của một nhà thơ, anh đã giải thích hộ cho mọi người cha yêu con gái. Rằng đối với cha, con gái có ý nghĩa thân thiết ngự trị vào tất cả là gia đình, là ngôi nhà. Đến mức nếu không còn có con trong ngôi nhà này thì có nghĩa là ngôi nhà cũng không còn, đã xa lạ như nhà của người khác mất rồi. May mắn sao những kỷ vật kia, những vạch vôi, vết khắc kia, “ vườn cây-con gái” kia là hiện thân của con qua năm tháng, vẫn còn ở lại. Và thế là cha nhìn quanh, nhìn lên những “ hiện thân” ấy để gặp lại một chút nhà mình, cho đỡ nhớ nhà mình. 6. Một ngày nọ vào bệnh viện, thấy một cô bạn gái đang đút cháo cho bố ăn, tôi chợt thấy thảng thốt với câu nói của nhà thơ Thanh Tịnh “ Bố cho con ăn, con cười, bố cười. Con cho bố ăn, bố khóc, con khóc”. Mới thấy vòng đời ngắn ngủi làm sao! Mỗi người đều lưu giữ trong tim hình ảnh một người cha. Hình ảnh thứ 7, thứ 8, thứ 7 tỉ xin dành cho bạn, cho những ai được may mắn sinh ra trên Trái Đất này. Chiều nay đưa tiễn thân phụ một người bạn về bên kia dương gian, chợt thấy mọi thứ tình yêu đều cần phải vội vàng, đâu cứ chỉ tình yêu lứa đôi. Mau lên chứ vội vàng lên với chứ