Bài giảng Sức bền vật liệu - Chương 4: Đặc trưng hình học của mặt cắt ngang - Các thuyết bền

pdf 11 trang ngocly 2820
Bạn đang xem tài liệu "Bài giảng Sức bền vật liệu - Chương 4: Đặc trưng hình học của mặt cắt ngang - Các thuyết bền", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên

Tài liệu đính kèm:

  • pdfbai_giang_suc_ben_vat_lieu_chuong_4_dac_trung_hinh_hoc_cua_m.pdf

Nội dung text: Bài giảng Sức bền vật liệu - Chương 4: Đặc trưng hình học của mặt cắt ngang - Các thuyết bền

  1. Ch−¬ng 4. §Æc tr−ng h×nh häc cña mÆt c¾t ngang  C¸c thuyÕt bÒn Ch−¬ng 4. ®Æc tr−ng h×nh häc cña mÆt c¾t ngang - C¸c thuyÕt bÒn A. §Æc tr−ng h×nh häc cña mÆt c¾t ngang I. Kh¸i niÖm ⇒ ThÝ nghiÖm kÐo (nÐn): kh¶ n¨ng chÞu t¶i cña thanh phô thuéc vμo diÖn tÝch mÆt c¾t ngang (MCN). a) ⇒ ThÝ nghiÖm uèn, xo¾n, : kh¶ n¨ng chÞu lùc cña thanh kh«ng nh÷ng phô thuéc vμo diÖn tÝch MCN, d mμ cßn h×nh d¹ng vμ sù bè trÝ MCN. VÝ dô thanh trßn rçng (h×nh 4.1a) 0,7D D chÞu ®−îc Mz gÊp 2 lÇn thanh trßn b) ®Æc cïng diÖn tÝch MCN. Thanh h×nh c) ch÷ nhËt ®Æt ®øng (h×nh 4.1b) øng suÊt nhá h¬n 4 lÇn khi ®Æt ngang P (h×nh 4.1c) víi cïng diÖn tÝch MCN. P ⇒ Do ®ã, ngoμi diÖn tÝch MCN, ta 4a cÇn xÐt ®Õn nh÷ng ®¹i l−îng kh¸c a ®Æc tr−ng cho h×nh d¹ng MCN vÒ a 4a mÆt h×nh häc, ®ã lμ m«men tÜnh vμ H×nh 4.1 m«men qu¸n tÝnh. II. M«men tÜnh cña mÆt c¾t ngang ⇒ H×nh ph¼ng F n»m trong mÆt ph¼ng to¹ ®é Oxy (h×nh 4.2). ⇒ Ng−êi ta gäi tÝch ph©n: mn ∫ x y dF (4.1) F lμ m«men diÖn tÝch hçn hîp cÊp (m+n) cña h×nh ph¼ng F ®èi víi hÖ Oxy. ⇒ Khi m = 0, n = 1 tÝch ph©n (4.1) cã d¹ng: SydF= 3 x ∫ (m ) (4.2) H×nh 4.2 F 27
  2. Ch−¬ng 4. §Æc tr−ng h×nh häc cña mÆt c¾t ngang  C¸c thuyÕt bÒn ⇒ Khi m = 1, n = 0 tÝch ph©n (4.1) cã d¹ng: SxdF= 3 y ∫ (m ) (4.3) F ⇒ Sx vμ Sy ®−îc gäi lμ m«men diÖn tÝch cÊp mét hay m«men tÜnh cña h×nh ph¼ng ®èi víi trôc x vμ trôc y. ⇒ Khi SX = SY = 0 th× trôc X, Y ®−îc gäi lμ trôc trung t©m. Giao ®iÓm cña hai trôc trung t©m lμ träng t©m cña h×nh ph¼ng. (h×nh 4.3). ⇒ C«ng thøc x¸c ®Þnh to¹ ®é cña träng t©m C còng t−¬ng tù nh− c«ng thøc x¸c ®Þnh to¹ ®é cña khèi t©m: Sy Sx xC = ; yC = (4.4) F F H×nh 4.3 ⇒ NÕu diÖn tÝch F bao gåm nhiÒu diÖn tÝch ®¬n gi¶n Fi: n n ∑ xFii ∑ yFii i1= i1= xC = ; yC = (4.5) F F trong ®ã xi, yi lμ to¹ ®é träng t©m cña diÖn tÝch Fi. III. M«men qu¸n tÝnh (diÖn tÝch cÊp hai) ⇒ Khi m = n = 1, tÝch ph©n (4.1) cã d¹ng: JxydF= 4 xy ∫ (m ) (4.6) F ®−îc gäi lμ m«men diÖn tÝch hçn hîp cÊp hai, hay m«men qu¸n tÝnh li t©m cña h×nh ph¼ng ®èi víi hÖ trôc Oxy. ⇒ Khi m = 0, n = 2 hoÆc m = 2, n = 0, c¸c tÝch ph©n: JydF= 2 JxdF= 2 x ∫ vμ y ∫ (4.7) F F ®−îc gäi lμ m«men qu¸n tÝnh (hay m«men diÖn tÝch cÊp hai) cña h×nh ph¼ng F ®èi víi trôc x hoÆc trôc y. ⇒ Jxy cã thÓ d−¬ng hoÆc ©m, cßn c¸c Jx, Jy lu«n lu«n d−¬ng. J+= J y22 + x dF =ρ= 2 dF J Tæng: xy∫∫( ) p (4.8) FF ®−îc gäi lμ m«men qu¸n tÝnh ®éc cùc ®èi víi gèc to¹ ®é O. ⇒ NÕu Jxy = 0 th× hÖ trôc ®−îc gäi lμ hÖ trôc qu¸n tÝnh chÝnh. 28
  3. Ch−¬ng 4. §Æc tr−ng h×nh häc cña mÆt c¾t ngang  C¸c thuyÕt bÒn NÕu Jxy=0, Sx=Sy=0 th× ta cã hÖ trôc qu¸n tÝnh chÝnh trung t©m. IV. C«ng thøc chuyÓn trôc song song cña m«men qu¸n tÝnh ⇒ C«ng thøc chuyÓn trôc song song m«men qu¸n tÝnh cña hÖ trôc OXY víi hÖ trôc trung t©m oxy (h×nh 4.4): 2 JX = Jx + Fb 2 JY = Jy + Fa (4.9) JXY = Jxy + Fab ⇒ Chøng minh c¸c c«ng thøc (4.9) nh− sau: ta cã, X = x + a ; Y = y + b (a) ⇒ Theo ®Þnh nghÜa: J== Y22 dF, J X dF, J = XYdF XYXY∫∫ ∫ (b) FF F H×nh 4.4 ⇒ Thay (a) vμo (b) suy ra: 2 2 JX = Jx+2bSx+Fb ; JY = Jy+2aSy+Fa ; JXY = Jxy+aSx+bSy+Fab ⇒ Khi x vμ y lμ c¸c trôc trung t©m th× Sx = Sy = 0 ⇒ (4.9). V. C«ng thøc xoay trôc cña m«men qu¸n tÝnh ⇒ Cho biÕt Jx, Jy, Jxy cña h×nh ph¼ng F ®èi víi hÖ trôc Oxy. H·y tÝnh Ju, Jv, Juv cña h×nh ph¼ng F ®èi víi hÖ trôc Ouv (h×nh 4.5). Ta cã: u = xcosα + ysinα v = ycosα − xsinα JvdF= 2 JudF= 2 JuvdF= u ∫ ; v ∫ ; uv ∫ F F F ⇒ Thay u, v ë trªn vμ khai triÓn H×nh 4.5 c¸c tÝch ph©n nμy, ta ®−îc: JJ+− JJ Jcos2Jsin2=+xy xy α−α uxy22 JJ+− JJ Jcos2Jsin2=−xy xy α+α vxy22 (4.10) JJ− Jsin2Jcos2=α+αxy uv2 xy NÕu hÖ trôc Ouv lμ hÖ trôc qu¸n tÝnh chÝnh (Juv = 0) th× ph−¬ng c¸c trôc qu¸n tÝnh chÝnh rót ra tõ c«ng thøc thø ba cña (4.10): 29
  4. Ch−¬ng 4. §Æc tr−ng h×nh häc cña mÆt c¾t ngang  C¸c thuyÕt bÒn 2Jxy tgα=− (4.11) JJxy− VI. M«men qu¸n tÝnh cña mét sè mÆt c¾t ngang 1. H×nh ch÷ nhËt (h×nh 4.6) HÖ trôc ®èi xøng Oxy lμ hÖ trôc qu¸n tÝnh chÝnh trung t©m. h h − 2 1 2 ydF22== ybdy by 3 Ta cã: Jx = ∫∫ h F h 3 + − 2 2 bh3 hb3 hay: Jx = ⇒ Jy = (4.14) 12 12 H×nh 4.6 2. H×nh tam gi¸c (h×nh 4.7) Chän d¶i ph©n tè diÖn tÝch dF song song víi trôc ®¸y x1 vμ c¸ch trôc x1 mét kho¶ng y. ChiÒu dμi b(y) cña d¶i ph©n tè diÖn tÝch nμy suy ra tõ ®iÒu kiÖn ®ång d¹ng: b(y) h− y b(h− y) = b(y) = bh⇒ h Nh− vËy, ®èi víi trôc ®¸y x1: H×nh 4.7 h h bh()− y bhy⎡ 34 y⎤ JydFy==22 dy = − x1 ∫∫ ⎢ ⎥ Fohh34⎣ ⎦o bh3 ⇒ Jx = (4.15) 1 12 NÕu x lμ trôc trung t©m th× theo c«ng thøc (4.9): 2 bh332⎛⎞ h bh bh h bh3 J = −=−F.⎜⎟ hay Jx = (4.16) x 12⎝⎠ 3 12 2 9 36 3. H×nh trßn (h×nh 4.8) J §èi víi hÖ trôc trung t©m Oxy: J = J = p x y 2 4 πR 4 trong ®ã: J0,1Dp =≈ nªn: 2 44 ππRD 4 JJxy== = ≈ 0,05D (4.17) 464 H×nh 4.8 30
  5. Ch−¬ng 4. §Æc tr−ng h×nh häc cña mÆt c¾t ngang  C¸c thuyÕt bÒn 4. H×nh vμnh kh¨n §èi víi h×nh vμnh kh¨n cã ®−êng kÝnh ngoμi D vμ ®−êng kÝnh trong d: 1Dπ 4 JJ== J = 1 −η≈444 0,05D1 −η xy264 p () () ; η = d/D (4.18) VII. VÝ dô ¸p dông VÝ dô 4.1. X¸c ®Þnh vÞ trÝ träng t©m Co vμ c¸c m«men diÖn tÝch cÊp hai Jx, Jy cña mÆt c¾t cho trªn h×nh 4.9 (®¬n vÞ lμ cm). Gi¶i Coi mÆt c¾t ®· cho lμ hiÖu cña H×nh 4.9 hai h×nh ch÷ nhËt ABCD (kÝ hiÖu 12 lμ 1) vμ EFGH (kÝ hiÖu lμ 2). Ta cã: Sx = SSxx− ⎛⎞60 S13==× F y 100 60 = 180.000cm trong ®ã: x1C1 ()⎜⎟ ⎝⎠2 ⎛⎞40 S23==×+= F y 30 40 20 48.000cm x2C2 ()⎜⎟ ⎝⎠2 3 12 Do ®ã: Sx = 180.000 − 48.000 = 132.000cm ; SSSyyy=− ⎛⎞100 S13==× F x 100 60 = 300.000cm trong ®ã: y1C1 ()⎜⎟ ⎝⎠2 ⎛⎞30 S23==×+= F x 30 40 50 78.000cm y2C2 ()⎜⎟ ⎝⎠2 3 VËy: Sy = 300.000 − 78.000 = 222.000cm To¹ ®é träng t©m Co cña mÆt c¾t lμ: Sy 222.000 Sx 132.000 x46,25cmC == = ; y27,5cmC == = o F()() 100×−× 60 30 40 o F 4800 12 JJJxxx=− 3 3 154bh11 100× 60 trong ®ã: J7210cmx == =× 33 3 3 22bh22 30× 40 25 4 JFy3040.40x2C=+ = +×()= 20,8 × 10 cm 122 12 31
  6. Ch−¬ng 4. §Æc tr−ng h×nh häc cña mÆt c¾t ngang  C¸c thuyÕt bÒn 5 5 4 12 Do ®ã: Jx = (72 − 20,8)10 = 51,2 × 10 cm ; JJJyxy=− 3 3 164hb11 60× 100 trong ®ã: J2010cmy == =× 33 hb3 40× 303 2222 26 4 JFx3040.65y2C=+ = +×()= 5,16 × 10 cm 122 12 6 6 4 VËy Jy = (20 − 5,16)10 = 14,84 × 10 cm . B. C¸c thuyÕt bÒn I. Kh¸i niÖm ⇒ §èi víi c¸c chi tiÕt m¸y ®−îc bÒn an toμn th× tr¹ng th¸i øng suÊt ë mäi ®iÓm kh«ng ®−îc v−ît qu¸ tr¹ng th¸i øng suÊt nguy hiÓm cña vËt liÖu (tr¹ng th¸i øng suÊt giíi h¹n - σ0 vμ τ0). ⇒ øng suÊt giíi h¹n cña tr¹ng th¸i øng suÊt ®¬n dÔ dμng ®−îc x¸c ®Þnh b»ng thùc nghiÖm. VÝ dô, ®èi víi vËt liÖu dÎo øng suÊt giíi h¹n lμ giíi h¹n ch¶y σch (hoÆc τch), ®èi víi vËt liÖu gißn lμ σB (hay τB). Tuy nhiªn, thùc tÕ ng−êi ta hay tÝnh theo øng suÊt cho phÐp [σ] (hay [τ]). ⇒ KiÓm tra bÒn ë tr¹ng th¸i øng suÊt ®¬n, tr−ît thuÇn tuý: σ=σ≤σσ=σ≤στ≤τ; ; max 1[ ]kn min 3[ ] max [ ] (4.19) ⇒Khi kiÓm tra bÒn ë tr¹ng th¸i øng suÊt phøc t¹p (ph¼ng, khèi), cÇn lμm c¸c thÝ nghiÖm ph¸ háng ë tr¹ng th¸i øng suÊt. ViÖc x¸c ®Þnh tr¹ng th¸i øng suÊt giíi h¹n b»ng thùc nghiÖm rÊt khã kh¨n thùc tÕ cã khi kh«ng thùc hiÖn ®−îc, v×: ♦ Sè l−îng thÝ nghiÖm ph¸t rÊt nhiÒu, ®¸p øng tû lÖ σ1, σ2 vμ σ3 ♦ Tr×nh ®é kü thuËt vμ thiÕt bÞ ch−a cho phÐp thÝ nghiÖm tr¹ng th¸i øng suÊt phøc t¹p. ⇒ Do ®ã ng−êi ta ®−a ra c¸c thuyÕt bÒn, nh»m ®−a tr¹ng th¸i øng suÊt phøc t¹p vÒ tr¹ng th¸i øng suÊt ®¬n t−¬ng ®−¬ng. Gäi øng suÊt chÝnh cña tr¹ng th¸i øng suÊt ®¬n t−¬ng ®−¬ng lμ σt® (σt® liªn hÖ víi c¸c øng suÊt chÝnh σ1, σ2 vμ σ3). §iÒu kiÖn bÒn cã d¹ng: σt® ≤ [σ] (4.20) ⇒ ThuyÕt bÒn cho phÐp thiÕt lËp mèi quan hÖ gi÷a øng suÊt t−¬ng ®−¬ng víi c¸c øng suÊt chÝnh. Nãi mét c¸ch kh¸c, thuyÕt bÒn 32
  7. Ch−¬ng 4. §Æc tr−ng h×nh häc cña mÆt c¾t ngang  C¸c thuyÕt bÒn lμ nh÷ng gi¶ thuyÕt vÒ nguyªn nh©n ph¸ ho¹i cña vËt liÖu, trªn c¬ së ®ã cho phÐp ta x¸c ®Þnh ®−îc ®é bÒn cña vËt liÖu ë mäi tr¹ng th¸i øng suÊt khi ta chØ biÕt ®é bÒn cña vËt liÖu ë tr¹ng th¸i øng suÊt ®¬n. ⇒ D−íi ®©y chóng ta sÏ nghiªn cøu nh÷ng thuyÕt bÒn c¬ b¶n nhÊt vμ phæ biÕn nhÊt. II. C¸c thuyÕt bÒn 1. ThuyÕt bÒn thø nhÊt (thuyÕt bÒn øng suÊt ph¸p lín nhÊt) ⇒ ThuyÕt bÒn thø nhÊt do Galilª ®−a ra n¨m 1638. ThuyÕt nμy cho r»ng, vËt liÖu bÞ ph¸ háng lμ do øng suÊt ph¸p lín nhÊt g©y ra. ⇒ ThuyÕt bÒn nμy ph¸t biÓu nh− sau: “Hai tr¹ng th¸i øng suÊt phøc t¹p vμ ®¬n cã ®é bÒn t−¬ng ®−¬ng nÕu øng suÊt ph¸p lín nhÊt cña chóng nh− nhau”. σ=σ=σ≤σ ⎫ t® max 1 [ ]k ⎪ ⎬ ⇒ §iÒu kiÖn bÒn theo thuyÕt nμy: σ=σ =σ≤σ (4.21) t® min 3 []n ⎭⎪ §èi víi vËt liÖu dÎo [σ]k = [σ]n ⇒ ThiÕu sãt lín nhÊt lμ thuyÕt bÒn nμy lμ kh«ng kÓ ®Õn ¶nh h−ëng cña hai øng suÊt chÝnh cßn l¹i. Ngoμi ra, thùc nghiÖm cho thÊy thuyÕt nμy kh«ng thÝch hîp víi vËt liÖu dÎo. Cßn ®èi víi vËt liÖu gißn chØ cho nh÷ng kÕt qu¶ phï hîp khi cã mét øng suÊt chÝnh rÊt lín so víi c¸c øng suÊt chÝnh cßn l¹i. ThuyÕt nμy hiÖn nay hÇu nh− kh«ng dïng n÷a. 2. ThuyÕt bÒn thø hai (thuyÕt bÒn biÕn d¹ng tû ®èi lín nhÊt) ⇒ Thuyết bền thứ hai do Mariốt đưa ra năm 1682. Thuyết này cho rằng: vật liệu bị phá huỷ là do biến dạng dài tương đối cực đại của phân tố ở trạng thái ứng suất phức tạp đạt đến biến dạng dài tương đối ở trạng thái nguy hiểm của phân tố ở trạng thái ứng suất đơn. ⇒ Hai trạng thái ứng suất phức tạp và đơn sẽ có độ bền tương đương nếu độ biến dạng tỉ đối lớn nhất do chúng gây ra bằng nhau. ⇒ Ðiều kiện bền được viết là: 33
  8. Ch−¬ng 4. §Æc tr−ng h×nh häc cña mÆt c¾t ngang  C¸c thuyÕt bÒn σ=σ−μσ+σ≤σ ⎫ t® 1( 2 3 ) [ ]k ⎪ ⎬ σ=σ−μσ+σ≤σ (4.21) t® 3() 1 2 []n ⎭⎪ ⇒ Ưu điểm của thuyết bền thứ hai là có kể đến ảnh hưởng của ba ứng suất chính σ1, σ2 và σ3. Song cũng như thuyết bền thứ nhất, thuyết này cũng không thích hợp đối với vật liệu dẻo. Còn đối với vật liệu giòn thì nó chỉ cho kết quả phù hợp khi σ1> 0 và σ3 < 0. ⇒ Thuyết này hiện nay hầu như không còn được dùng nữa. 3. ThuyÕt bÒn thø ba (thuyÕt bÒn øng suÊt tiÕp lín nhÊt) ⇒ Thuyết bền thứ ba do Cul«ng (Coulomb) đưa ra năm 1773. Thuyết này cho rằng: vật liệu bị phá hoại là do ứng suất tiếp cực đại của phân tố ở trạng thái ứng suất phức tạp đạt đến ứng suất tiếp nguy hiểm của phân tố ở trạng thái ứng suất đơn. ⇒ Hai trạng thái ứng suất phức tạp và đơn sẽ có độ bền tương đương nếu ứng suất tiếp lớn nhất của chúng bằng nhau. ⇒ §iÒu kiÖn bÒn lμ: τ≤τmax[ ®¬n ] (a) σ−σ13 max σ []σ ⇒ Ta biÕt τ=max (ch−¬ng 3), τ=, [] τ®¬n = (ch−¬ng 2) 2 ®¬n 22 ⇒ Do ®ã ®iÒu kiÖn bÒn theo gi¶ thuyÕt øng suÊt tiÕp lín nhÊt: σt® = σ1 − σ3 ≤ [σ]k (4.22) ⇒ Trong tr−êng hîp øng suÊt ph¼ng ®Æc biÖt (h×nh 4.10), ta cã: 1122 1122 σ=σ1max = σ+ σ+4 τ; σ3min=σ = σ− σ +4 τ (4.23) 22 22 ⇒ §iÒu kiÖn bÒn theo gi¶ thuyÕt øng suÊt tiÕp lín nhÊt: 22 τ σ=σ+τ≤σt® 4 [] (4.24) ⇒ Thuyết bền ứng suất tiếp lớn nhất rất phù hợp σ với vật liệu dẻo nhưng lại không thích hợp đối với σ vật liệu giòn. Thiếu sót của thuyết này là không kể τ đến ứng suất chính σ2. ⇒ Thuyết thứ 3 cho phép giải thích vì sao vật H×nh 4.10 liệu bị nén đều theo tất cả các phương có thể chịu được những áp suất rất cao, vì trong trường hợp này thì σ1=σ3=-p ⇒ dù áp suất p có lớn tới đâu σtđ cũng luôn luôn bằng không. 4. ThuyÕt bÒn thø t− (thuyÕt bÒn thÕ n¨ng biÕn ®æi h×nh d¸ng) 34
  9. Ch−¬ng 4. §Æc tr−ng h×nh häc cña mÆt c¾t ngang  C¸c thuyÕt bÒn ⇒ Thuyết bền thế năng biến đổi hình dạng do Huybe đưa ra năm 1904. Thuyết này cho rằng: vật liệu bị phá hoại là do thế năng biến đổi hình dạng của phân tố ở trạng thái ứng suất phức tạp đạt đến thế năng biến đổi hình dạng ở trạng thái ứng suất nguy hiểm của phân tố ở trạng thái ứng suất đơn. ⇒ Hai trạng thái ứng suất phức tạp và đơn sẽ có độ bền tương đương nếu thế năng riêng biến đổi hình dạng của chúng bằng nhau. 1 +μ 222 ⇒ Trạng thái ứng suất khối: uhd= σ+σ+σ−σσ−σσ−σσ 123122331 3E () 1 +μ 2 ⇒ Trạng thái ứng suất đơn: uhd= σ t® 3E ⇒ §iÒu kiÖn bÒn cã d¹ng: σ = σ+σ+σ−σσ−σσ−σσ≤σ222 t®123122331[]k (4.25) ⇒ Trong tr−êng hîp tr¹ng th¸i øng suÊt ph¼ng ®Æc biÖt: σ=σ+τ≤σ223 t® []k (4.26) ⇒ Thuyết bền thứ tư phù hợp đối với vật liệu dẻo, nhưng đối với vật liệu giòn thì cũng không thích hợp. Mặt khác thuyết này vẫn chưa giải thích được sự phá hoại của vật liệu khi bị kéo đều theo 3 phương. 5. ThuyÕt bÒn thø n¨m (thuyÕt bÒn Mo) ⇒ Thuyết bền Mo đưa ra lần đầu tiên vào năm 1882 và sau đó phát triển chi tiết vào năm 1990. Thuyết này cho rằng: vật liệu bị phá hoại là do trạng thái ứng suất đang xét vượt quá trạng thái ứng suất giới hạn tương ứng trong họ vòng tròn ứng suất giới hạn. ⇒ Thuyết bền Mo dựa vào đường bao của họ vòng tròn ứng suất giới hạn để xác định trạng thái ứng suất giới hạn cho từng trường hợp của trạng thái ứng suất. Nếu làm nhiều lần thí nghiệm với các ứng suất chính khác nhau thì ta được một tập hợp các vòng tròn giới hạn (hình 4.13). ⇒ Người ta đã chứng minh điều kiện bền theo thuyết bền này là: σk σ=σ−ασ≤σ 0 t® 1 3 [ ]k với α= n (4.27) σ0 ⇒ Thuyết bền Mo viết cho trạng thái ứng suất phẳng đặc biệt: ⎡⎤⎡⎤σσ112222 σ=σ−ασ=t® 1 3 ⎢⎥⎢⎥ +() σ+τ−α−44() σ+τ ⎣⎦⎣⎦22 22 11− α−α22 ⇒ Ðiều kiện bền: σ=t® σ+ σ+τ≤σ4 [] (4.28) 22 k 35
  10. Ch−¬ng 4. §Æc tr−ng h×nh häc cña mÆt c¾t ngang  C¸c thuyÕt bÒn ⇒ Thuyết bền Mo có nhược điểm là bỏ qua ảnh hưởng của ứng suất chính σ2 và đơn giản đường cong giới hạn thành đường thẳng nhưng cũng có ưu điểm hơn những thuyết trên vì có xét đến trạng thái ứng suất của vật liệu bị phá hoại. Mặt khác, ở thuyết này cũng không cần đề ra Hình 4.13 những giả thuyết mà căn cứ trực tiếp vào các trạng thái ứng suất khối nguy hiểm biểu thị bằng những vòng tròn giới hạn. III. ¸p dông c¸c thuyÕt bÒn ⇒ Cho đến nay người ta đã xây dựng nhiều thuyết bền khác nhau, mỗi thuyết bền đề ra một quan điểm về nguyên nhân phá hoại của vật liệu. ⇒ Trong thực tế tính toán, việc chọn thuyết bền nào là phụ thuộc vào loại vật liệu sử dụng và trạng thái ứng suất của điểm kiểm tra. Nếu là vật liệu dẻo ta dùng thuyết thứ ba hoặc thứ tư. Nếu là vật liệu giòn ta dùng thuyết thứ hai hoặc thứ năm (Mo). ⇒ Gần đây xuất hiện nhiều thuyết mới liên quan chủ yếu đến các loại vật liệu mới như chất dẻo, sợi thuỷ tinh, chất dẻo nhiều lớp, ⇒ Các nghiên cứu thực nghiệm và lý thuyết cho thấy rằng cấu trúc của tinh thể vật rắn biến dạng có ảnh hưởng lớn đến biến dạng và phá hỏng của vật liệu đó. Nếu bỏ qua ảnh hưởng đó thì kết quả tính toán theo các thuyết bền sẽ bị sai lệch. Do đó hiện nay, người ta đang tiếp tục nghiên cứu về các vấn đề này. VÝ dô. KiÓm tra bÒn cña ph©n tè vËt thÓ chÞu c¸c øng suÊt: 2 2 2 2 σx = -4kN/cm , σy = -6 kN/cm , σz = 3 kN/cm , τxy= τyx=2 kN/cm , 2 τzx = τxz = τyz = τzy = 0. Cho biÕt [σ] = 12 kN/cm . Gi¶i 2 NÕu coi σz = 3 kN/cm lμ mét øng suÊt chÝnh cña ph©n tè th× hai øng suÊt chÝnh cßn l¹i: 2 2 σ+σxy⎛⎞ σ−σ xy −−46⎛⎞ −+ 46 σ= ± +τ=22 ± +2 max⎜⎟ xy ⎜⎟ min 22⎝⎠ 22⎝⎠ 2 2 σmax = -2,764 kN/cm ; σmin = -7,236 kN/cm 36
  11. Ch−¬ng 4. §Æc tr−ng h×nh häc cña mÆt c¾t ngang  C¸c thuyÕt bÒn Nh− vËy: 2 2 2 σ1 = 3 kN/cm ; σ2 = -2,764 kN/cm ; σ3 = -7,236 kN/cm Theo thuyÕt bÒn thø ba: σt® = σ1 − σ3 = 3 – (- 7,236) = 10,236 ≤ [σ] Theo thuyÕt bÒn thø t−: 222 σt® = σ+σ+σ−σσ−σσ−σσ= 1 2 3 1 2 2 3 3 1 8,888 ≤σ[] Nh− vËy ph©n tè ®ñ bÒn theo c¶ hai thuyÕt bÒn. 37